Chương 33: (Vô Đề)

Nói xong thiếu niên mới nhận ra mình lỡ lời nên lập tức ngậm miệng.

Trầm mặc một hồi, Hà Tập gượng gạo giải thích, "Tôi không có ý gì khác đâu, chỉ muốn khen anh đẹp thôi."

Tất nhiên Thẩm Kiều biết thiếu niên không có ý gì khác. Bao năm qua cậu đã phân biệt được cảm xúc trong mắt người khác mỗi khi họ nhìn mình.

Mặc dù thiếu niên nói năng lỗ mãng nhưng khi nhìn cậu, trong mắt y chỉ có sự ngưỡng mộ và kinh ngạc đơn thuần như khi nhìn thấy một bông hoa xinh đẹp.

Y cảm thấy hoa đẹp chứ không muốn phá hủy hoa.

Nhưng điều này không có nghĩa là cậu sẵn lòng kết bạn với một thiếu niên đột ngột bắt chuyện với mình. Vẻ mặt thanh niên hơi lạnh nhạt, "Tôi biết rồi, xin hỏi cậu còn chuyện gì nữa không?"

Hà Tập trông mong nhìn cậu, "Không, tôi chỉ muốn tâm sự với anh thôi."

Lục Cửu quan sát thiếu niên một hồi, thấy y không phải người xấu, cũng chẳng có ý đồ gì, thế là chỉ đứng cạnh chứ không xen vào cuộc trò chuyện của thanh niên.

Nhưng điều này lại khiến Thẩm Kiều khó xử.

Ở nhà họ Thẩm cậu bị hắt hủi quá lâu nên thật sự không biết cách đối mặt với sự nhiệt tình bất ngờ này.

"Tôi chẳng có gì để tâm sự cả, nếu cậu thích tán gẫu thì......" Cậu hất cằm về phía khác, "Đằng kia đông người kìa, chắc sẽ tìm được người cậu cần đấy."

Hà Tập bĩu môi, "Tôi mới từ đó sang mà, bọn họ chán chết đi được, chỉ biết khoe chồng con với trang sức này nọ, còn mấy anh chàng kia nói tới nói lui cũng chỉ có đàn ông và giữ dáng thôi."

Chuyện này......

Thẩm Kiều ngẩn ra, nhất thời không biết trả lời thế nào.

Hà Tập thấy cậu không nói gì thì làm như thân thiết xích lại gần, thiếu niên mặc áo khoác bóng chày màu đỏ hệt như mặt trời chói chang.

"Anh thấy không? Anh chàng mặc sơ mi trắng kia đóng một bộ phim trong kỳ nghỉ hè, vừa có chút tiếng tăm đã bắt đầu nhìn người bằng lỗ mũi."

"Nghe nói hôm nay anh ta theo Vương tổng đến đây. Anh biết Vương tổng không?"

Thẩm Kiều thật thà lắc đầu.

"Không biết cũng không sao, lát nữa anh sẽ thấy thôi. Ông già này năm mươi mấy tuổi rồi, bụng bự như có bầu sáu tháng. Nghe nói trên giường chơi lớn lắm, chỉ thích trai mười bảy mười tám tuổi thôi."

Thẩm Kiều không ngờ mình còn nghe được chuyện táo bạo như thế. Cậu vô thức nhìn về phía chàng trai y nói.

Chỉ thấy một trợ lý lẽo đẽo theo sau hắn, chẳng biết trợ lý nói gì mà vẻ mặt hắn lập tức sa sầm, hắt ly nước trong tay vào người đối phương.

Trợ lý bị hắt nước chỉ biết im lặng chịu trận, không dám tỏ thái độ.

Chơi lớn hay không thì Thẩm Kiều không biết, nhưng có thể thấy tính tình hắn không tốt lắm.

Bình thường Hà Tập ghét nhất loại người này, lập tức nhíu mày nói, "Mấy người đó thật là, chỉ giỏi chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, có chút tiếng tăm thì quên luôn mình họ gì."

"Ngoại hình chẳng ra sao mà lúc nào cũng ảo tưởng. Lúc nãy ở bên kia tôi ngồi cách anh ta ba mét mà vẫn thấy được lớp phấn trên mặt, thế mà anh ta còn định đạp lên Vương tổng để dan díu với người khác nữa."

Thẩm Kiều, "Hả?"

"Nhưng anh ta đang hẹn hò với Vương tổng mà, sao lại dan díu với người khác chứ?"

Hà Tập cười khẩy, "Vương tổng kia là đại gia xuất thân từ mỏ than, bao nuôi bảy tám bồ nhí lận. Anh ta là một trong số đó, chẳng qua bây giờ Vương tổng ham của lạ thôi, chưa biết ngày nào sẽ bị đá. Anh ta phải tranh thủ tìm mối khác chứ, nếu không với diễn xuất hạng chót kia cả đời này cũng đừng hòng nổi tiếng."

Thật...... Thật táo bạo làm sao.

"Đương nhiên là không biết rồi, nếu không Vương tổng sẽ xé xác anh ta cho xem. Tại lúc nãy tôi đi toilet nên tình cờ nghe anh ta nói chuyện điện thoại. Nhưng tham vọng của tên này lớn lắm, anh có biết anh ta muốn dan díu với ai không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!