Chương 27: (Vô Đề)

Lục Cửu cúp điện thoại rồi mở cửa đi vào văn phòng Lục Đình.

"Lục tổng." Hắn cúi người nói khẽ, "Bên truyền thông xóa hết tin tức rồi ạ, còn An Tư......"

Hắn ngập ngừng, "Cô ta đang ở dưới lầu đòi gặp anh đấy ạ."

Lục Đình ngẩng đầu lên khỏi hồ sơ phức tạp, nghe vậy thì đưa tay xoa trán, trong mắt không giấu được vẻ bực bội, "Bảo cô ta xéo đi."

"Chuyện này......"

Lục Cửu hơi do dự, "Cô ta dọa nếu không gặp được anh thì sẽ làm to chuyện, gọi hết các phóng viên mình quen tới đây."

Người đàn ông nhíu mày ném cây bút trong tay, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên, "Vậy cứ để cô ta gọi đi, dù sao người mất mặt cũng đâu phải tôi."

Một giây sau, điện thoại của anh reo lên, là số lạ.

Lục Đình nhìn thoáng qua rồi lờ đi.

Đối phương kiên nhẫn gọi liên tục, bị anh chặn lại đổi số khác gọi tiếp.

Cuối cùng anh bực bội nghe máy, "Rốt cuộc cô muốn gì hả?"

Chẳng biết đầu dây bên kia nói gì mà vẻ mặt người đàn ông bỗng chốc sa sầm, ánh mắt lạnh lẽo khiến Lục Cửu bất giác rùng mình.

Một khắc sau, điện thoại nện xuống mặt bàn màu nâu đậm phát ra một tiếng động lớn.

Lục Cửu ngẩng đầu liếc trộm Lục Đình. Khác với vẻ giận dữ mà hắn tưởng tượng, sắc mặt người đàn ông bình tĩnh lạ thường, hệt như trời quang trước khi bão đến.

Anh ngả người ra sau, toàn thân toát lên vẻ lười biếng, "Chẳng phải cô ta muốn gặp tôi à? Cho cô ta lên đi."

Năm phút sau, Lục Cửu quay lại văn phòng, lần này còn dẫn theo một người.

Người kia mặc đồ kín mít, thậm chí trên mặt cũng không có một khe hở.

Trông thấy Lục Đình, An Tư tháo kính râm rồi đưa tay kéo khẩu trang xuống cằm, để lộ gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp.

Cô cười với Lục Đình, không hề để ý vẻ mặt lạnh lùng của anh mà làm như quen thuộc ngồi xuống sofa, "Anh thấy chưa, cuối cùng vẫn phải gặp em thôi."

Lục Cửu thức thời ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại.

An Tư thổi thổi kính râm, "Không ngờ anh lại nhanh tay đến vậy, chưa đầy một ngày đã xóa sạch tin tức rồi."

"An Tư......" Lục Đình nhìn cô, "Rốt cuộc cô muốn gì?"

"Em muốn gì? Chẳng phải anh biết rõ lắm sao." An Tư cười, "Trong tay em có ba phần trăm cổ phần công ty nhà họ Lục, chỉ cần anh chịu hẹn hò với em thì số cổ phần này sẽ thuộc về anh."

Lục Đình chẳng chút dao động, "Tôi không có hứng thú với cổ phần của cô."

"Sao lại không chứ......"

An Tư đứng dậy đi tới chỗ Lục Đình. Cô chống hai tay lên bàn rồi chồm tới gần anh, vẻ mặt hết sức quyến rũ.

"Trong tay anh chỉ có bốn mươi tám phần trăm cổ phần, vẫn còn thiếu ba phần trăm của em, có ba phần trăm này nhà họ Lục mới chính thức nằm trong tay anh chứ."

Cô thổi khí về phía Lục Đình, "Thế nào? Anh Lục Đình, hẹn hò với em sẽ có được cả nhà họ Lục, quá hời luôn đúng không?"

Lục Đình ngửa ra sau né tránh mặt cô. Anh đứng lên rồi cầm lấy áo vest sau lưng, "Nổi điên xong thì về đi."

Nụ cười trên mặt An Tư lập tức tắt ngấm, "Lục Đình, anh nghĩ em đang nổi điên à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!