Tiêu Thiều vẫn nhớ rõ khi Diệp U còn bé, thích đeo bám ông để ông bế lên cao cưỡi ngựa. Những chuyện này dường như mới ngày hôm qua, trong chớp mắt đã có người dám ở trước mặt ông nói rằng sẵn sàng kết hôn với Diệp U.
À. Ông hừ ra tiếng từ sâu trong cổ họng,
"Cậu đã sẵn sàng nhưng tôi thì chưa."
Lục Tẫn nắm tay Diệp U chặt một chút theo bản năng, Diệp U liếc nhìn anh, quay qua cười nói với Tiêu Thiều:
"Vậy ba cứ chuẩn bị đi, con đã sẵn sàng rồi."
Tiêu Thiều: ……
Đây là con gái lớn nên không muốn ở nhà nữa trong truyền thuyết phải không?
Khóe miệng ông mấp máy, muốn nói gì đó nhưng Diệp U đánh đòn phủ đầu:
"Ba, ba đừng quên ba không chỉ có con gái mà còn một đứa con trai nữa. Ba đừng quá khó khăn với Lục Tẫn, nếu không sau này quả báo sẽ đến với Tiêu Tư Thành."
Tiêu Tư Thành: ……
Vì sao cuối cùng vẫn là anh bị tổn thương?
Tiêu Thiều liếc nhìn Tiêu Tư Thành, ánh mắt phảng phất một tia ghét bỏ:
"Nó hả, thôi bỏ đi, chưa chắc có cô gái nào thích nó."
Thấy ông hạ thấp mình, Tiêu Tư Thành không đồng ý:
"Ba đừng coi thường người ta, có rất nhiều cô gái thích con đó!"
Ví dụ? Tiêu Thiều chưa nói, Diệp Lệ Lan đã hỏi trước.
Tiêu Tư Thành nghẹn một chút, bắt đầu kể tên vô căn cứ:
"Mary, Sunny, Ivory nè."
…… Diệp U hát,
"Từ Mary đến Sunny đến Ivory, nhưng không có tên em?"
Tiêu Tư Thành: ……
Hừ, sao lại nói suôn sẻ như vậy, hóa ra là lời bài hát!
Diệp Lệ Lan cười nhạt, không thèm để ý tới anh, lại nhìn Diệp U và Lục Tẫn:
"Nếu hai đứa đã thống nhất ý kiến, chú và dì cũng không phản đối, tìm thời gian để hai nhà chúng ta dùng bữa cơm, chính thức quyết định chuyện này."
Việc này không vội.
Diệp U nói,
"Khi nào anh ấy chính thức cầu hôn con thì hai nhà chúng ta sẽ gặp nhau."
Diệp Lệ Lan không nhịn được cười:
"Lúc này con không vội nữa à? Cầu hôn chỉ là một quá trình."
Cũng cần mà. Diệp U nhìn bà nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!