Chương 37: (Vô Đề)

Diệp U đang ngồi ở chỗ cũ để gắn bộ xếp gỗ, nghe tiếng bước chân, cô ngẩng đầu nhìn về phía cửa.

Quả nhiên Lục Tẫn đã trở về.

Cô nở nụ cười theo bản năng, khoe thành quả của mình với Lục Tẫn: "Anh coi nè, cuối cùng em cũng gắn xong rồi!"

Sau bao nhiêu ngày, rốt cuộc đã thấy bình minh của sự chiến thắng!

Lục Tẫn đi tới nhìn, khích lệ một câu: "Không tệ."

"Hi hi." Diệp U cười đắc ý, hỏi anh, "Anh và ông nội hai nói chuyện thế nào?"

Lục Tẫn ngồi xuống chỗ của anh, nói với Diệp U: "Anh hứa sẽ phụ trách dự án này, chưa quyết định về việc trở về nhà họ Lục. Anh muốn đến chùa Thanh Tịnh ngày mai để trò chuyện với ba một chút."

Diệp U gật đầu: "Ừ, hỏi ý kiến của ba anh cũng tốt."

"Hôm nay ông nội hai đã tìm ba anh, ba không có ý định rời khỏi chùa Thanh Tịnh." Lục Tẫn nói tới đây, ngước mắt nhìn Diệp U, "Ngày mai em muốn đi cùng anh đến chùa Thanh Tịnh để gặp ba anh không?"

Diệp U đột nhiên không kịp phòng ngừa, ấn miếng gỗ mạnh một chút "bụp": "Hả?"

Lục Tẫn nhìn cô: "Em không muốn đi à?"

"Không phải, đương nhiên em sẵn lòng, nhưng…… đột ngột quá, em chưa chuẩn bị gì cả!" Đây là lần đầu tiên cô chính thức gặp phụ huynh, hơn nữa lúc trước chú Hỉ còn nói xấu cô rất nhiều với ba Lục Tẫn, cô phải chuẩn bị thật kỹ để cộng lại điểm ấn tượng chứ.

Lục Tẫn nói: "Không cần chuẩn bị gì hết, ba anh đang thanh tu ở chùa, em chỉ cần đến đó thôi."

Diệp U nghe anh nói vậy cũng có lý, cô tặng gì cũng không thích hợp.

"Hay là, ngày mai em thắp hương ở chùa Thanh Tịnh đi!" Cúng dường chút tiền nhang đèn cho chùa, coi như tặng quà cho ba của Lục Tẫn trá hình!

Lục Tẫn cười nhẹ: "Cũng được."

"Em đi coi thử ngày mai sẽ mặc đồ gì." Diệp U nói xong lại lo lắng, cô vẫn chưa về nhà, trên núi có rất ít đồ, hiện giờ cô chỉ mặc đồ do Lục Tẫn chuẩn bị theo danh sách của cô đưa.

"Không sao, chúng ta tới chùa, ăn mặc hoa hòe loè loẹt vốn không thích hợp, anh thấy em thế này là ổn rồi."

Lời nói của Lục Tẫn khiến Diệp U yên tâm một chút, Lục Tẫn chuẩn bị quần áo cho cô đều là hàng hiệu có tiếng, kiểu dáng cũng đoan trang, rất thích hợp để đi gặp cha mẹ.

"Vậy…… ba anh thích con dâu kiểu nào?" Cô có cần dựa theo tiêu chuẩn mà chú Hỉ đã chọn đối tượng xem mắt trước đó cho Lục Tẫn hay không?

Khóe miệng Lục Tẫn nở nụ cười ấm áp, nhìn cô nói: "Người anh thích là con dâu mà ba anh muốn."

Mặt Diệp U nóng lên vì câu nói của anh, vội vàng ho khan hai tiếng coi như che giấu: "À, em về phòng chọn quần áo đây, suy nghĩ phối đồ kiểu nào."

Diệp U nói xong chuồn mất, Lục Tẫn ngồi một mình trong phòng chế biến gỗ, mỉm cười nhìn cô chạy đi.

Để có thể thức dậy đúng giờ ngày hôm sau, buổi tối Diệp U ngủ trong phòng dành cho khách. Nếu ngủ chung với Lục Tẫn, không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

"U U." Lục Tẫn mặc áo ngủ, đứng ngoài phòng Diệp U, nhẹ nhàng gõ cửa.

Diệp U cầm di động liếc nhìn phía cửa: "Gì vậy anh?"

Lục Tẫn không vào, chỉ đứng ngoài cửa nói: "Sáng mai em có muốn cùng anh ăn sáng không?"

"……" Diệp U trầm mặc một chút, hỏi anh, "Ăn sáng lúc 5 giờ phải không?"

Lục Tẫn cười khẽ rồi nói: "5 giờ rưỡi cũng được."

"Không, cảm ơn." Diệp U từ chối khá dứt khoát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!