Chương 25: Là Ai Đã Tới

"Mảnh vụn Móng tay? "Sư Thanh Y nghĩ tới cái gì, lập tức lấy ra cái bao tay màu trắng đeo vào, đi tới bên cạnh quan tài, cúi thấp người, tay trái giơ đèn pin đến gần quan sát, tay phải mở ra miệng của thi thể, như là đang tiến hành kiểm tra nha khoa.

Tiêu Ngôn ở bên cạnh nhìn Sư Thanh Y lại có thể tự nhiên như vậy mà bắt đầu kiểm tra thi thể, trên mặt không có gì biểu tình, hình như kiểm tra chính là một khối thịt lợn, hắn quả thực thấy khiếp sợ. Tuy là sư huynh của Sư Thanh Y, thế nhưng thế nhưng hắn trước khi tốt  nghiệp, cùng Sư Thanh Y cùng xuống mộ cũng chỉ có hai lần, mà hai lần đó hắn cũng không nhận thấy năng lực tiếp thu của sư muội hắn lại kinh khủng như vậy.

Dù sao đây chính là thi thể, hơn nữa còn là cái xác ướp cổ, tử trạng quỷ dị.

Tiêu Ngôn cho rằng cái nhìn đối với Sư Thanh Y vừa thay đổi rồi, có cảm giác như cánh cửa nào đó đang khép hờ đáng dần dần mở ra.

Trước kia trong ấn tượng của Tiêu Ngôn, Sư Thanh Y ngoại trừ bất mãn cử hắn chỉ  lỗ mảng còn thỉnh thoảng châm chọc nói móc hắn, hoặc là có lúc tức giận đến giậm chân, thời gian trước mặt người khác đều là hình tượng ôn nhu khéo léo, bên môi thường xuyên lộ vẻ mỉm cười, nhu thuận khiến người yêu thích.

Nàng thường cười, bộ dáng tươi cười thanh lạnh như nước suốt, đối với mỗi một người bên cạnh đếu rất tốt.

Nhưng đều chỉ là có một loại cực kỳ chú ý giữ khoảng cách, chừng mực vừa phải khiến người khác khó mà thân cận.

Ngươi có lẽ cho rằng nàng ôn hòa như thế đối đãi ngươi, sẽ hy vọng xa vời có thể tiến thêm một bước đến gần nàng, trên thực tế đây là mười phần sai. Nàng giống như là bên ngoài bao vây một tầng ấm áp, tầng ôn nhuyễn kia khiến cho ngươi sản sinh cảm giác nàng có thể tiếp cận, trên thực tế đợi đụng vào bên trong nàng bức tường ngăn cách cực lạnh lẽo, ngươi mới biết được bản thân có bao nhiêu sai lầm.

Nguyên nhân chính là như vậy, nàng tuy rằng thoạt nhìn tính tình hảo, thành tích vượt trội, lại xinh đẹp xuất chúng, ở trường đại học nam sinh theo đuổi nàng cho đến bây giờ hẳn là phải xếp thành một hàng dài, nhưng không có người nào thành công qua, một người tiếp một người bị nàng cự tuyệt.

Một nữ nhân 27 tuổi, mọi phương diện đều vô cùng tốt, bên cạnh cho tới bây giờ không có bạn trai loại sinh vật này tồn tại, thật sự là một kỳ tích. Mà Tiêu Ngôn là nam nhân duy nhất trong trường đại học có quan hệ tốt với nàng, lại càng là kỳ tích, đương nhiên cái này kỳ tích chỉ có thể là bởi vì da mặt Tiêu Ngôn còn dày hơn vỏ trái đất.

Sư Thanh Y không giống các nữ sinh khác, gần như cũng không cùng ai kết bạn, một người ở tại trong tiểu khu, phi thường độc lập. Nàng chưa bao giờ cùng người khác đề cập về gia đình mình, cha mẹ hay thân nhân, bởi nàng luôn luôn một người, Tiêu Ngôn luôn luôn có cảm giác nàng không có thân nhân.

Tiêu Ngôn ôm cánh tay, hơi cắn môi dưới, yên lặng mà đánh giá Sư Thanh Y.

Cái này sư muội của hắn.

Đến tột cùng là có bối cảnh gì? Ở trường đại học nàng có một mặt, ra ngoài đại học, đi vào sinh hoạt thường ngày, nàng có một mặt khác.

Hắn hiện tại mới chợt tỉnh ngộ, hắn căn bản là không hiểu nàng. Trong trường đại học cũng không ai hiểu rõ nàng.

Sư Thanh Y đang chuyên tâm quan sát , cũng không biết những suy nghĩ lung tung này của Tiêu Ngôn.

Mà như nàng đã đoán trước, trong miệng nữ thi lưu lại mảnh vụng móng tay, móng tay chính là trước khi chết bị nữ thi cắn xuống, cho nên không đồng đều, nằm ở gần răng cửa, hơn nữa bởi nữ nhân này cắn xuống vào thời điểm điên cuồng không khống chế, tổn thương đến trong thịt, ra rất nhiều máu, bên môi mới có loại vật chất màu hồng giống như son môi lan tràn ra.

Móng tay đều bị màu đỏ thấm vào, thoạt nhìn dữ tợn mà đáng sợ.

Duẫn Thanh đối với nữ thi trước mắt cắn xuống móng tay cảm thấy rất hứng thú, để Sư Thanh Y lấy cái nhíp đem móng tay trong miệng thi thể thu thập, để vào bình nhỏ thủy tinh dùng thu thập mẫu vật phong kín, dự định đến lúc đó sẽ đem đi phòng nghiên cứu xét nghiệm."

Sư Thanh Y đem móng tay nữ thi xử lý tốt, thuận miệng đối với Tiêu Ngôn nói: "Giúp ta đem nắp quan tài toàn bộ mở ra, ta muốn kiểm tra một chút tay của nữ thi."

Tiêu Ngôn còn đang suy nghĩ về việc của Sư Thanh Y, phát ra ngây ngốc.

Sư Thanh Y nhắc lại: "Tiêu Ngôn."

Tiêu Ngôn lúc này mới hoàn hồn: "Nga , được được, mở nắp quan tài đúng không? Chút việc nhỏ, nhìn  sư huynh ngươi."

Vỗ vỗ tay, đi qua, Tiêu Ngôn ngay cả khí lực để uống sữa đều phải xuất ra, nắp quan tài như trước không chút sứt mẻ.

Tiêu Ngôn: "…."

Sư Thanh Y cười nhìn hắn. Tiêu Ngôn nhớ tới cái gì, mạnh quay sang, nhìn Lạc Thần đứng yên ở một bên. Vị này Lạc tiểu thư, vì sao vừa rồi một tay thì đem nắp quan tay nặng chết này dễ dàng mà dời đi?

Tiêu Ngôn co quắp mà nói: "Quan tài này thoạt nhìn là chế tạo bằng gỗ nhưng lại rất nặng,  thế nào lại nặng như vậy chứ, Sư Sư, sư huynh có chút áp lực, ngươi  chờ một chút a."

"Đây là Tử Dữu Mộc, là loại gỗ mun nổi tiếng cực kỳ quý hiếm,  chất gỗ rất nặng,  không phải là loại gỗ bình thường." Lạc Thần nói, hai tay chế trụ nắp quan, đem nắp quan tài dịch ra đặt trên mặt đất, lúc rơi xuống phát ra một tiếng động nặng nề.

Duẫn Thanh đương nhiên là biết loại gỗ Tử Dữu Mộc này, cũng biết trọng lượng của nó, lúc nàng thấy nắp quan tài bị Lạc Thần  đem đặt trên mặt đất, không tốn chút nào khí lực, trên mặt cũng vô cùng kinh ngạc căn bản không cách nào che giấu.

Sư Thanh Y đối với thân thủ Lạc Thần cũng không kinh ngạc, xốc lại đèn pin, đi hướng trong quan tài quét tới, ánh sáng trắng bệch của  đèn pin quét vào phía tay trái nữ thi, này ngón tay trái thật không thể dùng từ tay để hình dung. Đầu ngón tay của nữ thi chỗ gần móng tay máu thịt mơ hồ, móng tay toàn bộ bị cắn xuống, không đành lòng nhìn kỹ, Sư Thanh Y suy đoán thân thể của nữ thi trải qua kỹ thuật xử lý chống phân huỷ thần bí nào đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!