Chương 27: (Vô Đề)

Trong phòng ngủ, Khương Nghi vùi đầu vào gối chứ không nhìn Lục Lê dán công thức toán trên mặt.

Bất kỳ ai trước khi ngủ bị một đôi mắt nhìn chằm chằm, bên trên còn dán công thức toán yêu dấu của mình cũng đều ngủ không ngon cả.

Lục Lê không cho cậu ngủ mà đưa tay nâng mí mắt Khương Nghi lên rồi nghiêm túc nói: "Nhìn công thức đi."

Khương Nghi: "......"

Cậu ngán ngẩm ngẩng đầu lên nhìn Lục Lê dán công thức trên trán nằm cạnh mình.

Lục Lê hết sức hài lòng, nếu ngày nào Khương Nghi cũng nhìn hắn trước khi ngủ thế này, hắn không tin cậu sẽ không mơ thấy mình.

Năm phút sau.

Khương Nghi chăm chú nhìn công thức toán, Lục Lê cũng nhìn vào mắt Khương Nghi với vẻ hơi thất thần.

Lông mi dài thật, muốn nghịch quá.

5

Trong lòng Lục Lê nhộn nhạo, một lát sau lại cảnh giác tự nhủ không được.

Không được.

Không thể như vậy được.

Lỡ ban đêm lại mơ thấy Khương Nghi thì sao.

Lục Lê vừa định dời mắt đi thì thấy Khương Nghi hơi nghiêng đầu, sau đó bỗng nhiên xích lại gần hắn.

Lục Lê như bị trúng thuật định thân, trơ mắt nhìn Khương Nghi từ từ tới gần mình, trước mặt là đôi mắt nai trong veo đen láy, vì mới tắm xong nên gò má ửng đỏ nhìn rất mềm, đôi môi hồng nhạt mấp máy.

"......"

Hắn không nghe rõ Khương Nghi nói gì, yết hầu nhấp nhô, vừa định mở miệng thì bị Khương Nghi vỗ đầu.

"Tớ nói công thức của cậu sai rồi kìa, cậu ngẩn người làm gì?"

Khương Nghi nghiêm túc nhìn hắn: "Cậu đi học chép bài kiểu gì thế?"

Lục Lê sững sờ, vô thức nói: "Hả?"

Khương Nghi nghiêm mặt: "Chắc trong lớp không chịu tập trung nghe giảng chứ gì?"

2

Lục Lê: "......"

"Cậu đã hứa với tớ dù không học chung lớp cũng sẽ tập trung nghe giảng mà."

Khương Nghi càng nghĩ càng thấy sự việc nghiêm trọng.

Công thức dán trên trán Lục Lê thế mà lại sai.

Chưa biết chừng ở nơi cậu không thấy được, ngày nào Lục Lê cũng ngủ gật trong lớp cũng nên.

Khương Nghi lập tức vén chăn lên rồi nghiêm mặt bảo Lục Lê: "Tới thư phòng để tớ giảng lại cho cậu phương pháp biến đổi chính xác của công thức kia. Nội dung này quan trọng lắm, sau này còn phải áp dụng nữa đó, nếu giờ cậu không nắm rõ thì mai mốt sẽ rất khó sửa."

Thấy Lục Lê sững sờ trên giường, Khương Nghi nghiêm giọng: "Xuống giường nhanh lên."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!