Chương 5: (Vô Đề)

3 tháng trước.

Tại Lục Gia Yến, Lục Gia Yến là yến hội giao hữu của lục đại thế gia Lăng gia, Gia Cát gia, Đàm gia, Doãn gia, Vương gia, Tống gia.

Lăng gia không chỉ là một trong ba đại tiên môn mà còn là một gia tộc thuộc Lục đại thế gia.

Các tông chủ các nhà đã có mặt đầy đủ trên đỉnh tọa*, đứng đầu lục đại thế gia là Lăng gia, đứng đầu tam đại tiên môn cũng là Thiên Thế, Lăng Thế Thánh Quân là người đứng đầu Thiên Thế cũng tông chủ Lăng gia. Còn lại lần lượt là Gia Cát tông chủ Gia Cát Minh, Đàm tông chủ Đàm Quang Sơn, Doãn tông chủ Doãn Hoàng Hướng Sương, Vương tông chủ Vương Tiêu Nhiên, Tống tông chủ Tống Lương .

*Dành cho khách quý như những người đứng đầu một tiên môn hay một thế gia.

Các vị gia chủ các nhà đang cùng nhau bàn luận về lần giao hữu năm nay. Đàm Tôn chủ xưa nay tính tình có chút kiêu ngạo, lại thích khoát lác, ông ta không kiên nể gì mà cười lớn nói "Lần này chắc chắc Đàm gia bọn ta sẽ đứng đầu haha"

Vương tông chủ trước giờ không ưa gì vị Đàm tông chủ này, lại thấy ông ta ăn nói tự tin như vậy thì liền khinh bĩ hướng ông ta lên tiếng phê phán "Đừng tự tin quá sớm như vậy, vẫn còn chưa bắt đầu mà, ai thắng ai thua vẫn biết được mà, ngài có cần nói chắc như vậy không, nếu lỡ mà thua thì thật sự..."

Vương tông chủ chậc chậc lưỡi vài cái. Vì Vương gia tiền thân là võ sĩ nên giọng nói có phần hơi lớn tiếng, lại có chút cứng ngắt thô bạo. Lại có không kiên dè nể mặt ai.

Đàm tông chủ nghe xong thì hừ lạnh một cái "Đợi rồi xem"

Doãn tông chủ thấy hai vị tông chủ này lại bắt đầu căng thẳng với nhau thì liền lên tiếng giải hòa, Doãn Hoàng Hướng Sương cười cười nói "Này này chỉ là một buổi giao lưu của bọn trẻ thôi mà, không cần phải nghiêm túc như vậy"

Gia Cát tông chủ bên cạnh cũng với một vẻ mặt ôn hòa hướng nhìn hai vị tông chủ "Đúng vậy, chỉ là nơi để bọn nhóc chơi đùa với nhau, làm gì có thắng thua gì"

Vị Tống tông chủ nãy giờ vẫn im lặng như nước, không có ý định tham gia vào cuộc trò chuyện này, Lăng Thế Thánh Tôn ngồi trên vị trí cao nhất, tôn quý nhất nhìn xuống bọn họ cười nói "Tôn tử, đệ tử các nhà ai ai cũng là nhân tài kiệt xuất cả, không cần phải phân tranh ai thắng ai thua"

Lăng Thế Thánh Tôn cũng đã lên tiếng thì những người khác cũng không tranh luận nữa, Doãn tông chủ cười nói "Nghe nói lần này Tam công tử cũng tham gia?"

Lăng Thế Thánh Quân gật đầu phong thái uy phong, khi nhắc đến vị tam công tử này thì vẻ mặt không khỏi tươi sáng hẳn lên, khoe môi không nhịn được mà nhếch lên thành một đường cong, Lăng Thế Thánh Tôn cười nói "Đúng vậy, Lăng Phong vừa xuất quan, nên ta bảo nó cũng cùng đến giao lưu với các công tử khác"

Vương tông chủ lên tiếng cười nói "Lăng Tam Công tử mà tham gia thì những người khác không có cửa thắng nữa rồi"

Lăng Thế Thánh Tôn cười khiêm tốn, xua xua tay nói "Vương tông chủ đừng nói vậy, các công tử các nhà đều là đấn anh tài, Lăng Phong vẫn phải cần học hỏi rất nhiều"

Doãn tông chủ biết là Lăng Thế Thánh Tôn đang khách sáo nên mới nói vậy, chứ từ lâu tiếng tâm của vị tôn tử thứ ba của Lăng gia này đã đồn xa khắp giới tu nhân. Ông cười nói "Lăng Thế Thánh Quân kiêm tốn rồi, ai mà không biết tam công tử Lăng gia uy chấn hoàn vũ* không ai sánh kịp"

* Vang danh thiên hạ

Gia Cát tông chủ cũng phi thường hứng thú với vị Lăng tam công tử này. Người ngoài đều nói y tư chất hơn người, lại tinh thông kiếm pháp, phải nói kiếm pháp của y là chân truyền của Y Trần Tông Sư tiếng tâm lừng lẫy, Gia Cát Minh hướng Lăng Thế Thánh Tôn cười nói "Đúng vậy, nghe danh đã lâu nay có thể thấy được sự uy vũ của y rồi"

Lăng Thế Thánh Tôn nghe người khác tán dương con trai của mình thì không khỏi vui vẻ, đứa con trai này luôn là niềm tự hào của ông "Các vị đề cao tôn tử rồi, ngược lại ta lại thấy đại công tử Gia Cát Vô Ưu, nổi tiếng xạ nghệ thiên hạ vô song* người người kính phục"

* Thế gian không ai sánh ngang

Gia Cát tông chủ nghe nhắc đến nghịch tử nhà mình thì không khỏi ngượng ngùng, xua tay cười nói "Chê cười, chê cười rồi, tiểu tử thúi nhà ta nào được như vậy, nếu nói về nghịch ngợm, quậy phá hắn đứng đầu thì mới là đúng đấy"

Doãn tông chủ chính là cùng chí hướng với Gia Cát Minh, liền hướng y cười nói "Gia Cát huynh cùng cảnh ngộ, cùng cảnh ngộ"

Vương tông chủ không khỏi cười lớn một trận "Haha nghe danh song thế Doãn Cát đã lâu"

Doãn tông chủ cười lớn "Haha cái gì mà song thế Doãn Cát, song phá hoại thì có đấy"

Gia Cát tông chủ cũng cười nói "Đúng vậy hai tên đó mà đi chung với nhau thì có mà thiên hạ đại loạn"

Kỳ thật tai tiếng của Gia Cát Vô Ưu lan truyền khắp các nhà từ lâu có thể sánh ngang với danh tiếng có tài bắn cung bách phát bách trúng của Hắn. Doãn Huân thì còn đở hơn hắn một chút, nhưng cũng chẳng phải dạng vừa gì. Cũng cùng một phái với Gia Cát Vô Ưu.

Lúc này tôn tử đệ tử các nhà cũng đã lần lượt tiến vào võ đài, đầu tiên là đoàn người Vương gia, người Vương gia mặc ngoại bào màu đen, ngực trái là ấn huy Hắc Hổ* tượng trưng cho Vương gia chi tộc, dẫn đầu là Vương Khanh Lạc tự Vương Phi con trai một của Vương Tiêu Nhiên, đi kế bên hắn là tỷ tỷ hắn Vương Mẫn tự Vương Nghi.

*huy hiệu đại diện cho các gia tộc, mỗi gia tộc đều có một ấn quy riêng biệt.

*Hổ đen

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!