Chương 17: (Vô Đề)

Tối đó hắn lại theo thói quen đi lên Phong Kỳ sơn. Thật không ngờ lại đụng mặt Lăng Hàn Thần ở đây. Gia Cát Vô Ưu hắn lập tức muốn quay người bỏ trốn. Hắn chưa kịp trốn thì Lăng Hàn Thần đã nhìn thấy hắn, y trầm giọng nói "Khoang đã."

Gia Cát Vô Ưu thấy y gọi mình thì đứng lại, Lăng Hàn Thần nhìn hắn nói "Ngươi tại sao tránh ta?"

Gia Cát Vô Ưu quay người lại nhìn y cười cười nói "Lăng tam công tử trước đây chẳng phải huynh luôn muốn ta tránh xa huynh một chút hay sao? Bây giờ ta đã tránh xa huynh, huynh lại một mực không buông tha ta là sao?"

"Ta nói thật với huynh thật sự thì ta cũng không biết tại sao ma thú đó lại sợ hãi ta, huynh có hỏi ta nữa cũng vô dụng, huynh nên đi hỏi nó thì hơn."

Lăng Hàn Thần nhìn hắn trầm giọng nói "Trên người ngươi có ma khí."

Gia Cát Vô Ưu cười nói "Ngoại công của ta là Vô Ma Thánh Tôn, mẫu thân ta lại Thánh Nữ Độc Tôn, trên người ta có ma khí thì có gì lạ."

Lăng Hàn Thần lạnh giọng "Ngươi luyện tà thuật."

Gia Cát Vô Ưu nhếch môi nhĩu cợt "Luyện tà thuật thì sao? mà không luyện tà thuật thì sao?"

Lăng Hàn Thần "Tu luyện tà thuật sẽ ảnh hưởng đến tâm trí. Dẫn đến tẩu hỏa nhập ma."

Gia Cát Vô Ưu nhìn y cười nói "Ảnh hưởng tâm trí?"

Lăng Hàn Thần gật đầu "Ngươi nên sớm thanh trừ* nó."

*một loại thuật giúp đẩy ma khí ra khỏi cơ thể.

Gia Cát Vô Ưu cười nói "Ma khí trong cơ thể ta là ma khí thuần*, huynh bảo ta thanh trừ ta làm sao thanh trừ đây."

"Huống hồ huynh nói tu luyện tà thuật sẽ ma hóa nhân tâm, huynh cũng giống như sư bá của huynh, đều cho rằng những kẻ tu luyện ta ma ngoại đạo thì đều là kẻ xấu bị ma hóa nhân tâm?"

Lăng Hàn Thần nói "Ta không phải có ý đó."

Gia Cát Vô Ưu lạnh giọng nói "Vậy huynh là có ý gì?"

Lăng Hàn Thần trầm giọng nói "Tà thuật là ngoại đạo."

Gia Cát Vô Ưu nhếch môi đầy nhĩu cợt "Ngoại đạo thì sao? Chính đạo thì sao? Chỉ cần bản thân không thẹn với lòng, không dùng nó làm hại người khác, làm những việc xấu thì cho dù là chính đạo hay ngoại đạo thì chẳng có gì khác nhau."

"Kẻ tu chính đạo chưa chắc đã thật sự quang minh lỗi lạc, kẻ tu tà thuật chưa chắc đã là kẻ xấu."

"Sự việc của Cao Lãnh Sư Tông, chẳng phải cũng xuất thân từ tiên môn chánh phái, kết quả thì sao? Ông ta lại phá vỡ phong ấn hồi sinh thiên ma và hàng ngàn ma thú khiến nhân gian một trận máu chảy thành sông, lần đó không biết bao nhiêu người đã chết dưới tay Cao Lãnh Sư Tông, có bao nhiêu người đã hi sinh."

"Còn nữa mấy năm trước khi kết giới ở Bách Dạ sơn bị rò rĩ, hơn hai ngàn ma thú đã trốn thoát, chính là ai đã phong ấn chúng, là mẫu thân ta Thánh Nữ Độc Tôn xuất thân từ ma giáo, tu luyện tà ma ngoại đạo mà các ngươi nói, đã bất chấp nguy hiểm giúp chính đạo các người phong ấn lại kết giới, còn giúp các ngươi tiêu diệt hơn một ngàn ma thú, chẳng phải cũng tu luyện tà ma ngoại đạo xuất thân ma giáo hay sao."

Cao Lãnh Sư Tông cũng chính là trưởng môn của Thiên Nha tiên phủ lúc bấy giờ, ba tiên môn Thiên Thế, Hoa Sơn, Thanh Bạch Vân Sơn cũng xuất thân từ đó. Trưởng môn đời trước của ba tiên môn đó đều là đệ tử của Thiên Nha tiên phủ. Cao Lãnh Sư Tông vì ham muốn sức mạnh, muốn trở thành người đứng đầu của giới tiên môn, thống trị toàn bộ các tu sĩ trên đời.

Nên đã phá vỡ phong ấn hồi sinh Thiên ma và một đám ma thú nhằm lợi dụng sức mạnh của chúng để bá chủ giới tiên môn, kết quả dẫn đến cảnh nhân gian máu chảy thành sông. Hàng vạn tu sĩ đã tập hợp lại mới có thể phong ấn lại Thiên Ma và ma thú tại Bách Dạ sơn, vì Thiên Ma quá mạnh không thể diệt trừ hắn chỉ có thể dốc hết sức lập nên một kết giới giam giữ ở đó, lần đó không biết có bao nhiêu tu sĩ đã phải hi sinh mới có thể phong ấn Thiên Ma. Ma thú thì hơn phân nữa bị diệt phân nữa bị phong ấn. Mấy năm trước đột nhiên kết giới xuất hiện một lỗ hỏng, tạo cơ hội cho các ma thú trốn thoát. Và mẫu thân Gia Cát Vô Ưu, Thánh Nữ Độc Tôn đã dùng Vô Nguyệt cầm giúp chính đạo phong ấn lại lỗ hỏng đó, nhưng khi phong ấn lại được thì cũng đã có rất nhiều mà thú trốn ra khỏi đó, hơn ba ngàn con được thả ra, một mình bà ấy đã giết được hơn một ngàn con ma thú, vì thế nên khi Gia Cát phủ và Vô Ma Điện liên hôn, phe chính phái mới không có ý kiến. Tuy họ vẫn không thể chấp nhận người của ma giáo nhưng cũng không dám nói ra nói vào mẫu thân hắn, Thánh Nữ Độc Tôn có lẽ vì e ngại Gia Cát phủ và võ công cái thế của Thánh Nữ Độc Tôn. Còn có thế lực Vô Ma Điện.

Lăng Hàn Thần im lặng không nói gì.

Gia Cát Vô Ưu hắn lại nói "Chính hay tà đều tại lòng người."

Nói xong hắn quay người bỏ đi, Lăng Hàn Thần cũng không giữ hắn. Mà trầm mặt suy tư.

Một tháng sau đó Lăng Hàn Thần không còn nhắc đến chuyện đó nữa, Gia Cát Vô Ưu cùng đám người Doãn Huân phạm giới cấm không dưới mười lần, không uống rượu, coi sách cấm thì trộm lén xuống núi. Bởi vì Lăng Thế Thánh Tôn đang bế quan nên Lăng Vũ Hi không hề kiên dè gì mà cùng nháo với bọn họ. Cùng lắm là phạt chép Thiên luật thôi, mà chuyện đó thì quá đơn giản với Gia Cát Vô Ưu hắn. Thế là bọn họ lại không sợ trời không sợ đất gì cả. Chỉ tội mỗi Gia Cát Kỳ Du bị bọn họ lôi kéo cùng nháo.

Hôm nay cũng như vậy khi bọn hắn đang trên đường từ dưới chân núi trở về, thì bị Lăng Hàn Thần bắt gặp. Theo sao còn có Lăng Lan Lâm.

Bọn người Gia Cát Vô Ưu bị phạt riết rồi thành thói quen không cần nhắc nhỡ bọn họ cũng tự biết nên làm gì. Gia Cát Vô Ưu phủi tay nói "Được rồi được rồi bọn ta tự biết nên làm gì rồi."

Sau đó cả đám muốn đi đến Tĩnh thất chép phạt Thiên luật thì Lăng Hàn Thần lên tiếng nói "Khoang đã."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!