[Tĩnh điện] chia làm nhiều thất khác nhau, Tĩnh thất là nơi dành để chép phạt Thiên luật. Trước mặt họ là một bản Thiên luật được điêu khắc tinh xảo.
Doãn Huân trừng mắt nhìn Gia Cát Vô Ưu thật muốn xé xác hắn ra làm ba "Ngươi bị phạt thì thôi đi còn lôi kéo ta với Kỳ Du theo làm gì?"
Gia Cát Kỳ Du liền nói "Đúng đó."
Gia Cát Vô Ưu bĩu môi nhìn họ "Ta tưởng nói hai ngươi các ngươi vào lão già nghiêm khắc đó sẽ tha cho ta."
Doãn Huân nói "Ngươi tưởng ta và Gia Cát Kỳ Du là tông chủ của Gia Cát gia với Doãn gia chắc? Cái gì có bọn ta ông ta sẽ tha cho ngươi."
Gia Cát Kỳ Du cười nói "Huynh xem trọng bọn ta quá rồi đấy."
Doãn Huân lườm Gia Cát Vô Ưu một cái "Giờ thì hay rồi đấy."
Gia Cát Vô Ưu cười cười khoác vai hắn thản nhiên nói "Chúng ta là huynh đệ tốt, đương nhiên có phúc cùng hưởng có họa cùng chia."
Doãn Huân đẩy tay hắn ra xa, Gia Cát Vô Ưu bĩu môi.
Hôm nay Lăng Hiểu Thiên Tôn tâm trạng không tốt do bị người nào đó chọc giận, cho nên hôm nay buổi học kết thúc rất sớm, Vương Khanh Lạc và Lăng Vũ Hi sau khi kết thúc buổi học thì lập tức chạy đến đây.
Vương Khanh Lạc đẩy cửa đi vào nhìn Gia Cát Vô Ưu làm tư thế bái cười nói "Ta thật nể huynh đấy cái gì cũng dám nói."
Lăng Vũ Hi đi sau cũng không khỏi nể cái tên này, hắn nói "Đúng vậy, lần đầu tiên ta thấy có người dám đáp lại lời của Lăng Hiểu sư bá đấy, trước giờ chưa từng có ai dám phản bác lời của bá ấy nói, huynh là người đầu tiên đó, lúc nãy huynh không thấy đâu, lúc nãy sắc mặt sư bá kém vô cùng, bọn ta nghe giản chứ như tra tấn phạm nhân vậy, huynh gây họa, bọn ta cũng phải chịu vạ lây, hứng hết cơn giận của bá ấy."
Nghe hắn nói, Gia Cát Vô Ưu liền bĩu môi "Lúc nãy khi ta còn ở đấy sắc mặt lão ta đã kém lắm rồi còn có thể kém hơn?"
Doãn Huân trừng mắt nhìn, Gia Cát Vô Ưu nhíu mài nói "Ngươi trừng ta làm gì?"
Doãn Huân đạp hắn một cái "Ngươi hại ta chép một trăm lần Thiên luật ta không thể trừng ngươi một cái?"
Gia Cát Vô Ưu đá lại hắn một cái, nhíu mài nói "Nãy giờ ngươi trừng ta đâu chỉ có một cái."
"Ngươi..."
Gia Cát Vô Ưu nhìn jắn "Với lại ngươi có phải chép đâu tức giận cái gì."
Lăng Vũ Hi nhìn hắn nói "Này này hai người định không chép? Sư bá không dễ dàng bỏ qua cho hai người đâu."
Gia Cát Vô Ưu cười nói "Ta cũng không nói là không chép."
Vương Khanh Lạc hỏi "Huynh định một mình chép hết ba trăm lần?"
Gia Cát Vô Ưu đưa tay che miệng ngáp một hơi dài "Cho ta xin đi, một lần ta đây cũng không muốn chép, chứ đừng nói gì đến ba trăm lần."
Thấy hắn nói vậy, Lăng Vũ Hi lìu lại vài bước trợn mắt nhìn hắn "Này này huynh đừng có bảo bắt bọn này chép giùm huynh nha."
Vương Khanh Lạc nhìn Gia Cát Vô Ưu nói "Ta có thể chép cho huynh năm mươi lần hơn thì ta thua."
Lăng Vũ Hi gật đầu "Ta cũng vậy."
Gia Cát Vô Ưu khoác vai bọn họ cười nói "Ta rất cảm động ý tốt của các ngươi, yên tâm không cần phiền đến hai người chép đâu, ta tự mình có cách, không cần tự chép vẫn có đủ số lượng nộp phạt cho lão già kia."
Lăng Vũ Hi và Vương Khanh Lạc ngơ ngác nhìn hắn khó hiểu, Gia Cát Vô Ưu cầm bút từ trên giá bút lên, đặt bút hoạ ra một bàn tay lên giấy, sau đó đọc chú bàn tay lập tức từ trong tờ giấy xuất hiện còn cử động dọa cho bọn người Lăng Vũ Hi và Vương Khanh Lạc một phen hú hồn. Suýt nữa thì té ngã, Vương Khanh Lạc run run chỉ bàn tay giả nói "Vô Thiên huynh đó là?"
Gia Cát Vô Ưu cười nói "Một loại thuật có thể họa ra vật động."
Hắn hướng bàn tay ra lệnh "Mau chép y hệt toàn bộ cho ta."
Bàn tay lập tức nghe theo hiệu lệnh của hắn cầm bút lên chép lại y hệt quyển Thiên luật đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!