Chương 10: (Vô Đề)

Kết thúc trận truy săn chính là yến hội, yến hội của các thế gia tuy không có ca vũ nhảy múa náo nhiệt nhưng cũng không cứng ngắt nghiêm túc như yến hội tiên gia. Bầu không khí khá hòa nhã, vừa phù hợp với tu sĩ thế gia lại phù hợp với tu sĩ tiên môn.

Các công tử thế gia có thể tùy ý trò chuyện uống rượu giao lưu với nhau. Họ điều là các thanh niên trẻ tuổi, tuổi tác cũng không sai lệch nhau là mấy, không quá lớn không quá nhỏ so với nhau, nên rất nhanh đã trở nên thân thiết, tụ tập thành nhóm đấu rượu trò chuyện vui vẻ.

Nói về uống rượu Gia Cát Vô Ưu hắn đứng thứ nhất thì không kẻ nào dám đứng kế bên kể cả Doãn Huân, nói về tửu lượng của hắn thì Doãn Huân so ra vẫn còn kém rất xa. Hắn cực kỳ thích uống rượu, phải nói là một con sâu rượu. Hắn thường xuyên lôi kéo Doãn Huân và Gia Cát Kỳ Du đi uống rượu thâu đêm và đương nhiên không ích lần Gia Cát tông chủ và Doãn tông chủ phải đích thân đến kéo jắn và Doãn Huân từ tửu lâu về.

Hai tên này hễ mà uống rượu là phải uống cho thật say, chính là không say không nghĩ, sau đó say rồi lại bất chấp tất cả mà lăn đùng ra ngủ mặc kệ trời đất trăng sao gì, lần nào cũng do Gia Cát Kỳ Du giúp họ thua dọn tàn cuộc, còn phải một thân mỏng manh cõng hai tên đó về.

Thấy bọn họ muốn uống rượu, Gia Cát Kỳ Du liền hướng nhìn Gia Cát Vô Ưu và Doãn Huân nói "Hai người đấy, uống ít thôi đừng quá chén ta không có mà cõng hai người về như mấy lần trước đâu đấy"

Vương Khanh Lạc lập tức nói "Không được, khó khăn lắm ta mới tìm được một vị bằng hữu hợp ý như Vô Thiên huynh đây, đương nhiên hôm nay phải uống cho thật đã không say không về"

Lăng Vũ Hi đưa ly rượu cho Gia Cát Vô Ưu "Đúng vậy, yên tâm đi lác nữa Ta đây sẽ đích thân cõng huynh về"

Gia Cát Vô Ưu nhận lấy ly rượu từ hắn cười nói "Là ngươi nói đấy"

"Đương nhiên, nào nào cùng uống nào"

Uống hết một lượt, Gia Cát Vô Ưu cảm thấy hết ta uống thì huynh uống, như vậy thật quá bình thường chẳng có gì thú vị cả. Hắn liền nhìn tất cả nói "Uống rượu không thì thật sự quá nhàm chán hay là chúng ta chơi một trò chơi đi"

Lăng Vũ Hi nghe đến chơi thì không khỏi hào hứng nói "Chơi? Được được chúng ta chơi trò gì?"

Gia Cát Vô Ưu hướng nhìn Lăng Lan Lâm nói "Lăng đại công tử có thể cho mượn quạt của huynh được không?"

Lăng Lan Lâm hào phóng nói "Đương nhiên có thể"

Sau đó lấy chiếc quạt đang vắt trên đai lưng ra, ném chiếc quạt về phía Gia Cát Vô Ưu, Gia Cát Vô Ưu nhanh tay đón lấy cười nói "Đa tạ"

Lăng Lan Lâm nói "Không cần khách khí"

Gia Cát Vô Ưu đặt chiếc quạt lên bàn tất cả tụm ba tụm bảy lại chỗ hắn. Gia Cát Vô Ưu lên tiếng nói sơ về trò chơi này "Quy tắc của trò chơi này chính là nan quạt chỉ về phía người nào thì người đó sẽ đặt ra một câu hỏi, nếu như trong số những người còn lại có người đáp đúng câu trả lời thì người ra câu hỏi sẽ bị phạt, hình phạt sẽ có hai loại một là phạt rượu hai là phải thực hiện một nhiệm vụ và ngược lại nếu không ai đoán đúng thì mỗi người đều phải bị phạt một chung rượu.

Thế nào?"

"Được đấy"

Lăng Vũ Hi hướng nhìn Lăng Lan Lâm rủ ghê lôi kéo y "Đại ca huynh cũng tham gia đi"

Lăng Lan Lâm nhìn đệ đệ mình cái rồi kéo trong tay áo ra một cuộn giấy, khi y thả xuống, thì y như rằng một dòng sông dài không hơn không kém, toàn là chữ, y chỉ chỉ vào một dòng chữ rồi nói "Thiên luật điều 204 cấm rượu"

Tất cả đồng loạt không hẹn mà cùng một biểu cảm, đừng nói là Thiên luật trong truyền thuyết của Thiên Thế nhá. Nếu thật là vậy cũng qua dài đi. Gia Cát Vô Ưu nhìn một tràng dài chữ trên cuộn giấy đó thì không khỏi nhứt đầu thay cho đám môn sĩ Thiên Thế, hắn còn nghe đồn đệ tử Thiên Thế mỗi ngày chính là đều phải đọc và chép lại một bản Thiên luật đó. Nghĩ tới thôi hắn đã cảm thấy cuộc đời của mình sau khi đến Thiên Thế sẽ vô cùng thê thảm. Hắn ghét nhất là đọc sách đặt biệt là đọc gia quy.

Gia quy của Gia Cát gia chỉ vỏn vẹn có 200 điều, từ đó đến giờ hắn chỉ đọc qua đúng một lần duy nhất, không có lần thứ hai. Nay nhìn một đống quy định của Thiên Thế kia, nghĩ thôi hắn đã nhứt hết cả đầu.

Lăng Vũ Hi đem Thiên luật thu lại, tiện thể ném qua một bên, hắn ném cứ thể như đó chỉ là một tờ giấy bình thường, chứ không phải là Thiên luật tôn quý của Thiên Thế vậy "Đây đâu phải ở Thiên Thế, huống hồ phụ thân từng nói nếu như tham gia yến hội thì có thể uống rượu"

"Nào nào huynh đừng có mà ở đó Thiên luật gia quy gì nữa, mau mau lại đây nào"

Lăng Lan Lâm trừng mắt nhìn hắn, đem quyển Thiên luật nhặt lên, vừa định nói gì thì đã bị Lăng Vũ Hi chặn ngang "Được rồi, huynh đừng có mà lôi thôi" hắn lôi lôi kéo kéo một hồi Lăng Lan Lâm cũng đồng ý tham gia, Gia Cát Kỳ Du hướng nhìn Đàm Thịnh Thư và Tống Hiền Triệt đang đứng gần Lăng Lan Lâm nói "Đàm đại công tử và Tống nhị công tử cũng cùng tham gia chứ?"

Đàm Thịnh Thư tính tình trầm ổn, lại không có thành kiến với Gia Cát Vô Ưu như đệ đệ y nên khi Gia Cát Vô Ưu mở lời liền đồng ý tham gia, dù sao Lăng Lan Lâm đại ca y cũng tham gia, y đương nhiên sao có thể không tham gia. Đàm Thịnh Thư cười gật đầu nói "Được" rồi lại nhìn sang Tống Hiền Triệt đang nghiêm mặt kia nói "Tam đệ, đệ cũng cùng tham gia đi."

Tống Hiền Triệt vốn là đang định từ chối, nào ngờ Lăng Lan Lâm lại lên tiếng "Đúng đấy tiểu Yên đệ cũng tham gia đi."

Lăng Lan Lâm lên tiếng Tống Hiền Triệt  đương nhiên sao có thể từ chối lời yêu cầu của y, Tống Hiền Triệt hướng Lăng Lan Lâm gật đầu nhẹ giọng nói "Được đệ tham gia."

Doãn Huân nhìn Tống Hiền Thu đang ngồi cách đó không xa, một thân bạch y lam vân, gọi "Tống đại công tử cũng cùng tham gia đi."

Gia Cát Vô Ưu cũng nhìn sang Đàm Vinh Thiệu nói "Này hoa hoa công tử ngươi tham gia không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!