Chương 6: 📌chương 5

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: 27/10/2022

-------------

Diệp Nhất Sâm sợ khi về ký túc xá sẽ gặp phải Lâm Dã, ôm tâm lý trì hoãn được lúc nào hay lúc đấy, cậu dứt khoát ra khỏi cổng trường đi cắt tóc, như vậy hệ thống cũng không có lý do gì thúc giục cậu.

Cắt xong tóc thoải mái hơn rất nhiều, Diệp Nhất Sâm nhìn gương mặt chính mình lộ ra trong gương, ngây người một chút.

Gương mặt này không giống cậu hoàn toàn, để phù hợp thiết lập nhân vật, làn da cậu hiện tại trắng hơn như thiếu đi khí sắc, nhưng bù lại, đôi môi lại hồng hào đến diễm lệ.

"Cậu là vị khách xinh đẹp nhất mà tôi từng phục vụ." Thợ cắt tóc không ngờ thiếu niên âm u qua tay mình lại biến đổi lớn như vậy, trong lòng cực kỳ vui sướng.

Kể cả nhân viên hay khách hàng trong tiệm đều kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên.

Thợ cắt tóc cảm thấy may mắn khi được phục vụ vị khách này, ngón tay vuốt ve ngọn tóc thiếu niên, đầu ngón tay mập mờ sờ lên cổ và vành tai cậu.

"Ưm." Diệp Nhất Sâm quá mức mẫn cảm lắc đầu, nhưng ngón tay kia không buông tha mà đuổi theo, hệt như cố ý.

Diệp Nhất Sâm cảnh giác liếc thợ cắt tóc, thấy hắn không dừng lại, bực mình.

"Đừng chạm vào tôi."

Tay thợ cắt tóc bị đẩy ra cũng không tức giận, vẫn cười vui vẻ: "Bởi vì thành quả công việc ngài đem đến hết sức đặc biệt, cho nên lần này tôi cắt tóc cho ngài, hơn nữa tặng ngài một cơ hội cắt tóc miễn phí nữa."

Diệp Nhất Sâm không phản ứng, thanh toán giá gốc rồi bỏ chạy.

Loại tiệm cắt tóc quấy rối tình dục này, cậu nhất định không bao giờ đến nữa.

Sau khi cắt tóc, Diệp Nhất Sâm cũng không vội vàng về lớp mà ra bên ngoài ăn lẩu cay, đến tận khi trời tối mới vuốt cái bụng tròn vo trở về.

Lúc này tiết tự học buổi tối đã bắt đầu, khi đi đến cửa phòng học cậu vẫn hơi sợ hãi, nhìn bên trong thấy không có thầy, trong lớp nô đùa vui vẻ, cũng không có người chú ý tới cậu.

Diệp Nhất Sâm làm bộ không có việc gì mà đi vào ngồi xuống, tận lực hạ thấp cảm giác tồn tại nhưng lại bị Lâm Dã phát hiện trước.

Nhìn thấy ánh mắt vừa tức giận vừa ngạc nhiên của Lâm Dã, Diệp Nhất Sâm lúng túng cúi đầu.

Một lúc sau, âm thanh Lâm Dã trầm thấp hỏi: "Vắng mặt cả một buổi trưa là để đi cắt tóc?"

Diệp Nhất Sâm chỉ có thể gật đầu.

"Tại sao lại cắt nó?" Lâm Dã nhéo lên một sợi: "Cậu phải nói với tôi trước chứ nhỉ?"

Nếu nói với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép.

Cắt tóc làm lộ ra gương mặt xuất sắc. Diệp Nhất Sâm giống như một viên ngọc đã được mài giũa, phát ra ánh sáng chói lọi. Như vậy, cậu nhất định sẽ hấp dẫn tầm mắt của rất nhiều người, giống như hiện tại, Lâm Dã cảm nhận được trong phòng học đã có ánh mắt của không ít người tụ tập trên người Diệp Nhất Sâm, trong lòng bực bội như một đoàn lửa đốt.

"Đau..."

Diệp Nhất Sâm nhỏ giọng xin tha. Lâm Dã buông ra. Trong lúc vô tình lại như lưu luyến mà dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt phẳng.

"Vc, đây là ai!!!" Có người đột nhiên gào to trước mặt.

"Ôi đm Diệp Nhất Sâm cắt tóc kìa!"

"Lúc trước có người chạm vào tóc một chút mà giống như muốn mạng hắn, tên này rốt cuộc chịu đả kích gì rồi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!