Chương 48: (Vô Đề)

Editor: Mây Vu Sơn

Beta: chưa

E đuýt tơ: [ Bắn xong rồi, cảm ơn. ]

-------

Nghiêm Hàn đưa Diệp Nhất Sâm say ngắc về chung cư của mình.

Nếu là người khác, Nghiêm Hàn sẽ chỉ đưa đến khách sạn nhưng Diệp Nhất Sâm sau khi say lại vô cùng ngoan ngoãn, còn ngoan hơn so với bình thường giống như mèo con bị buộc dây thừng, bảo đi đâu liền đi đó, sẽ không rước thêm phiền phức cho người khác cho nên Nghiêm Hàn thay đổi chủ ý.

"Ở tạm nơi này trước đã." Nghiêm Hàn nói với Diệp Nhất Sâm đang đứng cùng tại ngạch cửa.

Diệp Nhất Sâm gật đầu, cũng không tò mò đi khắp nơi đánh giá chỗ ở của người khác. Mí mắt sập xuống tựa như có thể ngủ được bất cứ lúc nào.

Nghiêm Hàn tìm một đôi dép lê cho cậu thay, mang cậu đến phòng dành cho khách: "Hôm nay cậu ngủ ở chỗ này."

"Được nha." Diệp Nhất Sâm đứng trong phòng khách bỗng nhiên giơ tay cởi nút áo. Bộ dáng cậu vô cùng nghiêm túc, nhíu mày giống như đang làm một việc cực kỳ hệ trọng, nhưng sau khi say, chân tay cậu liền trở nên vụng về, vật vã mãi cũng không cởi được một nút.

Nghiêm Hàn: "Cậu làm gì vậy?"

"Tôi muốn cởi quần áo, đi tắm." Diệp Nhất Sâm ngẩng đầu, đôi mắt hơi hồng: "Nhưng mà tại sao lại không cởi được cái này chứ, huhu."

Bộ dạng vừa buồn bực vừa ủy khuất như bị những chiếc cúc bắt nạt.

Nghiêm Hàn trầm mặc, đi lên giúp cậu cởi chúng ra.

"Cảm ơn." Diệp Nhất Sâm cười ngốc với anh, sau đó liền cởi áo sơ mi, lộ ra tảng lớn da thịt trắng bóng.

Khi ánh mắt Nghiêm Hàn chạm đến da thịt tuyết trắng cùng hai điểm phấn hồng trước mắt liền lập tức mất tự nhiên: "Tôi đi lấy cho cậu khăn mặt và bàn chải đánh răng."

Lúc nghe thấy người phía sau hàm hồ lên tiếng, Nghiêm Hàn đẩy nhanh tốc độ, xoa bóp giữa mày, có chút bất đắc dĩ.

Anh đặt toàn bộ đồ dùng ở trong phòng tắm, cũng không nhìn về phía Diệp Nhất Sâm nữa, nói: "Cậu đi tắm đi, có việc gì thì gọi tôi."

Sắc mặt Nghiêm Hàn không được tốt lắm đóng cửa phòng lại, đi đến phòng khách, ý cười cũng tắt hẳn. Anh kéo cà vạt xuống ném tùy tiện trên sô pha, nắm tóc trên trán khiến chúng trở nên lộn xộn, có vài sợi rơi xuống che khuất gương mặt.

Anh kéo ngăn kéo bàn trà, lấy thuốc lá bên trong ra rồi bậc lửa.

Sương khói lượn lờ, ái muội quanh quẩn khắp nơi làm biểu tình nam nhân có vài phần khó lường.

Nghiêm Hàn hút liền mấy điếu, nhìn đồng hồ, lại liếc mắt nhìn cánh cửa phòng cho khách rồi đứng lên mở cửa đi vào, thấy trên giường không có người, cửa phòng tắm thì đóng lại, đèn sáng trưng.

Anh gõ cửa: "Diệp Nhất Sâm?"

Gọi vài tiếng cũng không có tiếng đáp lại, để sát vào chỉ nghe thấy âm thanh của vòi hoa sen, Nghiêm Hàn cau mày, đẩy cửa ra đi vào.

Diệp Nhất Sâm trần truồng đứng trong bồn tắm, trong tay cầm vòi hoa sen, toàn thân ướt đẫm. Dưới ánh đèn của phòng tắm ánh, thân thể ướt đẫm trải đầy bọt nước càng khiến cơ thể trở nên mềm mại.

Cậu quay đầu, nhìn thấy Nghiêm Hàn liền kinh ngạc, đôi mắt hơi trừng lớn rồi lập tức cúi đầu giống như trẻ con phạm lỗi: "Thật sự xin lỗi... Tôi không biết sử dụng cái này, làm kiểu gì cũng không được, tôi lạnh quá."

Nghiêm Hàn nhìn sơ qua rồi lập tức rũ mắt, tận lực tránh né cậu. Anh bước đến đóng vòi hoa sen rồi thử nhiệt độ của bồn tắm tràn đầy nước. Quả nhiên là lạnh băng. Nghiêm Hàn xả hết nước, cầm vòi hoa sen điều chỉnh nước ấm, chờ nhiệt độ ổn định rồi mới đặt xuống.

Vốn dĩ Diệp Nhất Sâm đang lạnh đến phát run nên ngay khi hai chân cảm nhận được có nước ấm liền nhanh chóng ngồi xuống. Cậu hoàn toàn quên mất việc cần phải che giấu bộ phận sinh dục nữ của mình, dù cho Nghiêm Hàn cố ý không nhìn nhưng động tác đột ngột như vậy vẫn khiến anh chưa kịp tránh đi.

Anh thấy sau khi Diệp Nhất Sâm ngồi xuống, tách chân liền lộ ra một bộ phận vốn dĩ không nên xuất hiện.

Cả người Nghiêm Hàn đều cứng đờ, khó tin hỏi: "Đây là gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!