Editor: Mây Vu Sơn
Beta: chưa
------
Hệ thống: "Chúc mừng ký chủ ~ Thu hoạch được 40% giá trị vận khí!"
Thanh âm trong trẻo của hệ thống vang vọng trong đại não làm Diệp Nhất Sâm thanh tỉnh, thoát khỏi khoái cảm sau khi phun nước và bắn tinh.
Nam nhân mang khẩu trang rõ ràng cũng phát hiện những biến đổi trong huyệt đạo, Diệp Nhất Sâm dừng lại một chút làm hắn có chút không vui. Sau đó liền gia tăng, cố ý đâm thọc điểm mẫn cảm của Diệp Nhất Sâm.
"Ô hừ ——!" Diệp Nhất Sâm nhăn mày lại, gương mặt ửng hồng, nhỏ giọng nói, "Nhẹ, nhẹ một chút..."
Nam nhân nghe thấy cậu nhỏ giọng cầu xin, dương vật mới vừa bắn xong lại to hơn một vòng, tách hai mép thịt ra.
Diệp Nhất Sâm đong đầy nước mắt: "Sao... Sao lại?"
Nam nhân thở dài, dường như cũng cảm thấy bất đắc dĩ: "Em sắp đến trạm."
Diệp Nhất Sâm: "Hả?"
Diệp Nhất Sâm vốn tưởng rằng còn phải bị xâm phạm một lần nữa liền ngẩn người, cảm nhận được việc nam nhân rút dương vật ra, lỗ thịt cũng mẫn cảm co rụt một chút như đang lưu luyến.
Không có dương vật chặn lại, dâm dịch bên trong liền chảy xuống. Nam nhân thong thả lấy khăn giấy từ trong túi ra lau cho Diệp Nhất Sâm.
Hắn nhẹ nhàng xoa, môi cách khẩu trang cọ xát cần cổ trắng tuyết của Diệp Nhất Sâm tựa như đôi tình lữ đã xong việc, vừa ôn tồn lại ái muội, lưu luyến.
"Được rồi, đi thôi." Khăn giấy lau không sạch sẽ lắm, nam nhân giúp cậu lau đến khi dịch nhầy không còn nhỏ giọt nữa, tiếp đó thì chỉnh trang lại váy: "Đi đường cẩn thận."
"Anh..." Diệp Nhất Sâm không kịp nói gì liền nghe được âm thanh thông báo của tàu điện ngầm, bỗng nhiên thanh tỉnh khỏi không khí ôn nhu ái muội này.
Mình còn phải nói những lời vô nghĩa với hắn làm gì? Hiện tại, rời đi mới là lựa chọn chính xác nhất.
Cậu dẫm lên giày cao gót, nhanh chóng rời đi, không quay đầu lại.
Diệp Nhất Sâm gần như là chạy chậm về đến nhà, vừa tới cửa liền ngồi phịch xuống dưới đất.
Samoyed chạy tới đón, đạp lên trên đùi rồi lại liếm mặt cậu.
"Bối Bối." Diệp Nhất Sâm đẩy cục lông xù xù ra, đỡ tường, khập khiễng đi vào phòng.
Khi cởi giày quả nhiên phát hiện có mấy ngón chân bị rách da, chạm vào liền đau.
Diệp Nhất Sâm vào phòng khách liền cởi hết đám váy áo vướng víu ra. Lúc chỉ còn lại mỗi tất chân, cậu ngồi trên sô pha đang muốn cởi nốt xuống, vừa cúi đầu liền có chút sửng sốt.
Tất chân bao vây lấy hạ thân bị xé ra thành một lỗ hổng, động dâm sưng đỏ, dính đầy dâm dịch cùng tinh dịch, nhìn kiểu gì cũng thấy dâm đãng.
Mặt Diệp Nhất Sâm lập tức đỏ lên, sau đó bỗng nhiên nhớ tới gì đó, đột nhiên ngẩng đầu liền thấy Samoyed ngồi xổm ngồi bên cạnh, thở phì phì nhìn cậu, đôi mắt đen bóng dừng ngay giữa chân tâm có vẻ như đang rất tò mò.
Diệp Nhất Sâm vơ vội lấy quần áo che người lại. Cảm giác thẹn khi bị vây xem làm cậu vội vàng trốn vào phòng tắm.
Khi ngâm mình ở trong nước, thân thể cuối cùng cũng thoải mái hơn chút. Nhìn điện thoại thì lại thấy tin nhắn của Dương Vũ Thăng.
[ Dương Vũ Thăng: Về đến nhà chưa? ]
Cậu trả lời lại: "Về rồi ạ".
Dù cậu trả lời muộn nhưng Dương Vũ Thăng vẫn đáp lại nhanh như cũ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!