Editor: Mây Vu Sơn
Beta: 27/10/2022
------------
Diệp Nhất Sâm sợ bác sĩ ở phòng y tế nghỉ trưa cho nên chạy vội đi. Trán cậu bị mồ hôi mỏng tẩm ướt, da thịt cũng phiếm hồng.
Cậu thử thăm dò, hé miệng thở dốc: "Chào... Chào thầy ạ..."
Nam nhân đứng thẳng ở quầy thuốc nghe vậy liền quay đầu lại nhìn Diệp Nhất Sâm, ôn thanh nói: "Vào đi."
Bác sĩ mặc áo blouse trắng cười nhạt, phát ra khí chất ôn nhu lại thân thiết như anh trai nhà hàng xóm đem lại cho người ta cảm giác an tâm. Cả ngày Diệp Nhất Sâm đều không quá an ổn. Giờ phút này được ánh mắt bác sĩ trấn an, bả vai căng chặt lơi lỏng xuống, đi đến trước mặt bác sĩ.
"Ngồi đi." Bác sĩ nói.
"Không cần ạ..." Diệp Nhất Sâm có chút khó xử: "Mông em... hơi đau."
Trước mặt hai nam nhân thành niên nói ra chuyện này, Diệp Nhất Sâm vẫn cảm thấy thẹn như cũ.
May mắn rằng thần sắc bác sĩ tự nhiên, không lộ ra biểu tình gì kỳ quái, chỉ nói: "Cậu lên giường cởi quần ra cho tôi xem."
"Không, không cần đâu ạ. Ban nãy em bị ngã, chỉ hơi bầm một chút, bác sĩ cho em chút thuốc bôi ngoài da được không?" Diệp Nhất Sâm thật sự không muốn lại phải cởi quần trước mặt người thứ hai.
Bác sĩ khẽ nhíu mày, ánh mắt lộ ra sự lo lắng: "Thật sự không có việc gì sao?"
"Không sao ạ."
"Được thôi." Bác sĩ cũng không miễn cưỡng cậu, cho cậu một lọ thuốc: "Dùng cái này bôi lên chỗ bị thương, xoa một lát là được, một ngày hai lần."
"Cảm ơn bác sĩ." Diệp Nhất Sâm thực sự cảm kích sự săn sóc của anh.
Khi Diệp Nhất Sâm đưa tay cầm lọ thuốc, bác sĩ giơ ra tay nắm lấy cánh tay thọn gọn một vòng cũng có thể cầm hết của cậu.
"Bác sĩ?" Trong lòng Diệp Nhất Sâm lộp bộp một chút, ngẩng đầu phát hiện bác sĩ cách cậu rất gần, cậu có thể nhìn thấy hàng lông mi xinh đẹp của anh.
Thanh âm bác sĩ nhu hòa như gió xuân: "Nếu dùng thuốc vẫn không thoải mái, lần sau lại tới tìm tôi."
"Vâng."
Diệp Nhất Sâm rời đi trước. Khi quay đầu lại liền nhìn thấy bác sĩ liếc mình một cái.
Bác sĩ nhìn cậu rời đi, mỉm cười như cũ.
Diệp Nhất Sâm nghĩ: "Bác sĩ ôn nhu như vậy, nếu nhìn thấy thân thể kỳ quái của cậu nhất định cũng sẽ hiểu thôi"
-
Trên đường về kí túc xá, hệ thống nhắc nhở Diệp Nhất Sâm tiến độ trước mắt.
"Chúc mừng cậu đã bước đầu tiếp cận ba khí vận tử ở thế giới này! Trước mắt cậu hấp thu 10% khí vận nha ~ Mong cậu tiếp tục cố gắng."
Diệp Nhất Sâm kinh ngạc: "Tất cả bọn họ?"
Hệ thống: "Đúng vậy, bọn họ đều là nhân vật có khí vận vô cùng kiệt xuất."
Diệp Nhất Sâm gật đầu.
Chỉ cần nhìn bề ngoài là có thể nhìn ra ba người này không giống như những người khác, không thể nghi ngờ rằng họ cực kỳ lóa mắt, tựa như nhân vật chính trong truyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!