Editor: Mây Vu Sơn
Beta: 29/10/2022
-----------
Lúc Diệp Nhất Sâm đi vào thế giới nhiệm vụ thứ hai vẫn còn có chút mờ mịt.
Giờ này khắc này cậu đang đứng trong phòng ICU, trước một cái giường bệnh, nhìn chăm chú vào nam nhân đang cắm đủ loại ống trên người. Tuy rằng đang hôn mê, gương mặt ngập tràn cảm giác ốm yếu bệnh tật nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp tuyệt mỹ kia, cho dù là đang ngấp nghé bên bờ vực cái chết nhưng vẫn khí thế ngất trời.
Hệ thống giới thiệu: "Đây là chồng cậu
- Hạ Vinh."
"Đây là đối tượng nhiệm vụ sao?" Diệp Nhất Sâm hơi nhăn mi.
Nếu đúng là như vậy thật thì hơi khó, dù sao không thể nào mọi nơi mọi lúc ở bên người trong ICU được, rất khó làm nhiệm vụ.
Hệ thống: "Không phải."
Diệp Nhất Sâm: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi."
Hệ thống: "Là hai đứa con của hắn."
Diệp Nhất Sâm: "??"
Diệp Nhất Sâm khó tin hỏi: "Cậu nói gì cơ??"
"Hai đứa con trai của hắn, Hạ Trường Sinh và Hạ Thường Tiếu." Hệ thống bổ sung một câu: "Đừng lo lắng, sao tôi có thể sắp xếp thân phận bậy bạ cho cậu được? Bọn họ không phải con ruột của cậu, cậu là mẹ kế."
"Ồ, vậy thì thật sự cảm ơn nha." Nhưng Diệp Nhất Sâm không nghĩ việc mẹ kế đi tiếp cận con riêng lại có cái gì tốt.
Kệ đi, nhiệm vụ là phải làm, dù sao thì người một nhà cũng không phải không có chỗ tốt, ở cùng một chỗ ít nhất có thể mỗi ngày thấy, không biết chừng lượn lờ mấy tháng là thu thập hết giá trị vận khí nhỉ? Diệp Nhất Sâm vực dậy tinh thần.
Cậu không ở trong phòng bệnh nữa, đi ra ngoài cởi trang phục phòng khuẩn. Sau khi cởi ra, cậu đột nhiên phát hiện thân thể có vài chỗ nhô lên, đó chính là bộ ngực và cái bụng tròn vo quá cỡ.
"Thân thể này cần phải giảm béo." Diệp Nhất Sâm không thích cái bụng và... Ngực lớn như vậy.
Hệ thống: "Cậu mang thai, bốn tháng."
Diệp Nhất Sâm hoài nghi nhân sinh, thế giới này rốt cuộc làm sao vậy? Đột nhiên kết hôn, thành mẹ kế thì không nói, lại còn mang thai! Ngay cả ngực cũng lớn! Vốn tưởng rằng sẽ không ở lại trong các thế giới quá lâu, không cần lo lắng chuyện mang thai nhưng ai ngờ đùng một phát lại cho cậu cái thai bốn tháng!!!
"Làm sao vậy?" Thanh âm trầm thấp truyền đến từ bên cạnh.
Diệp Nhất Sâm ngẩng đầu liền nhìn thấy gương mặt nam nhân gần giống như gương mặt tên chồng đang hấp hối của mình, khí thế trầm ổn tinh anh cũng y hệt nhưng chẳng qua nhìn vị này trẻ hơn một chút.
"Bác sĩ nói như thế nào?" Nam nhân thấy cậu không nói lời nào, ngu si mà nhìn chằm chằm hắn liền không khỏi sinh ra một ít suy nghĩ không tốt.
"Không... Bác sĩ chưa nói gì hết." Diệp Nhất Sâm cúi đầu, căng thẳng nhéo góc áo.
Hạ Vinh nằm ở trên giường bệnh hôn mê thì thôi đi, nhưng vị Hạ Trường Sinh trước mặt này tuổi còn trẻ đã có khí thế như vậy, cộng thêm bộ dạng ít nói ít cười càng khiến người ta tâm sinh áp lực, khó có thể tiếp cận.
Ánh mắt Hạ Trường Sinh dừng lại trên người cậu xoay hai vòng, lại bất động thanh sắc thu hồi: "Về nhà."
Diệp Nhất Sâm theo sau.
-
Diệp Nhất Sâm vừa xuống xe liền mạnh mẽ hút một ngụm không khí tươi mới. Ngồi bên cạnh Hạ Trường Sinh làm cậu không dám thở mạnh, hơn nữa không khí cũng lạnh như băng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!