Chương 10: Ngự Miêu Lập Kế Hẹn Hò Đêm Thất Tịch [thượng]

Sáng sớm gió mát lướt nhẹ tầng mây, ánh ban mai chiếu rọi chói chang Biện Kinh.

Vào sớm tinh mơ, tại thao trường luyện võ Khai Phong phủ, là một cảnh tượng huấn binh luyện võ náo nhiệt.

"Chiêu thứ nhất, mãnh hổ vồ mồi!"

"Ha!"

"Chiêu thứ hai, phi ưng đánh không!"

"Hô!"

Hơn ba mươi vị bộ khoái Khai Phong phủ đang tiến hành khóa luyện sớm thường nhật, tuy rằng mồ hôi ướt đẫm, nhưng tinh thần hăng hái, rất có chí tiến thủ.

Trái ngược với cảnh tượng này, một tiểu tử nhỏ gầy đi vào từ bên ngoài thao trường ngáp dài không ngừng, một đôi mắt nhỏ chập chờn như hai khe hẹp, dưới chân chệch choạc, nhìn vào chính là tạo hình ngái ngủ mẫu mực.

"Kim giáo úy, sớm!" Bộ đầu Lí Thiệu tiên phong ôm quyền chào hỏi người mới tới.

"Sớm —

- oooooap —–"  Kim Kiền dụi dụi mí mắt, ôm quyền đáp lại.

"Hôm nay Kim giáo úy đến luyện kiếm —

- hay là?" Lý Thiệu nhìn quét qua hai tay trống trơn của Kim Kiền, ướm lời.

"Ta cũng không biết nữa, để xem Triển đại nhân sắp xếp sao —-" Kim Kiền than thở.

"Đã hiểu, đã hiểu." Lý Thiệu gật đầu liên tục, ngoái đầu hô lên với mọi người: "Tập thể lui về phía sau hai trượng, tiếp tục tập luyện."

Mọi người tuân lệnh lui về phía sau.

Trong hàng ngũ có một tiểu bộ khoái không hiểu gì, quay qua hỏi một vị đồng nghiệp bên cạnh: "Đại ca cho ta hỏi, tại sao vị Kim giáo úy này vừa tới, chúng ta lại phải lui về sau hai trượng vậy?"

Vị bộ khoái to con mặt đen bên cạnh liếc mắt nhìn tiểu bộ khoái một cái: "Tiểu tử, mới tới hả."

"Hì hì, không nói dối đại ca, tiểu đệ ta vừa nhậm chức chưa tới năm ngày, hôm nay là ngày đầu tiên tham gia luyện sáng." Tiểu bộ khoái sờ sờ đầu cười ngượng ngùng.

Bộ khoái mặt đen liếc nhìn tiểu bộ khoái hàm ý sâu xa: "Tiểu tử, lát nữa mắt phải mở to chút, đi đứng cũng phải nhanh nhẹn chút, nếu không mạng nhỏ khó bảo toàn!"

"Hả?" Tiểu bộ khoái sửng sốt, đang định mở miệng hỏi kỹ hơn, lại nhận thấy các đồng nghiệp bộ khoái quanh mình đột nhiên kích động như uống phải máu gà.

"Triển đại nhân, sớm!" Bộ đầu Lý Thiệu cất giọng nói.

Ngay sau đó, chợt nghe chúng bộ khoái đồng thanh hô to: "Triển đại nhân, sớm!!"

Âm thanh đều nhịp, rung tai phát điếc.

Tiểu bộ khoái bị rúng động đến mức lỗ tai ong ong, bất giác nhìn theo ánh mắt mọi người.

Chỉ thấy một vị thanh niên áo đỏ đang đứng bên cạnh Bộ đầu Lý Thiệu, dưới nắng sớm thanh sạch, dáng người như tùng, áo đỏ như ráng chiều, hắt ngược ánh sáng, tuy không thấy rõ mặt mũi, nhưng tiểu bộ khoái lại cảm thấy tròng mắt mình như bị trúng độc, không thể dịch chuyển mảy may.

Chợt nghe thanh niên áo đỏ kia cất cao giọng nói: "Chư vị huynh đệ, sớm!"

Giọng nói như ngọc ấm châu rơi, thật sự rất dễ nghe.

Vị này chính là Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ Triển Chiêu Triển đại nhân sao —-

Trong mắt tiểu bộ khoái bốc ra một chuỗi trái tim màu hồng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!