Trở lại phòng PR, Hạ Tử Du không hề do dự, liền bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.
Đám người Lâm Khả Khả một lòng cho rằng Hạ Tử Du đang chuẩn bị chuyển đồ
đến tầng lầu dành riêng cho tổng giám đốc, không khỏi ghen tỵ nói, "Ái
chà, nhanh như vậy đã thu dọn đồ đạc, làm như sợ người khác không biết
cô muốn trở thành thư ký tổng giám đốc.... Có gì đặc biệt hơn người...."
Hạ Tử Du vẫn yên lặng dọn đồ.
Đúng vậy, cô quyết định rời khỏi Đàm thị!!
Cô về công ty vốn không phải là bởi vì khuất phục uy hiếp của trưởng phòng Lâm, mà vì không muốn để cho ba mẹ thất vọng nên phải giải quyết chuyện này bí mật.
Cô thật không ngờ cái tên đàn ông họ Đàm lại có thể phách lối như thế, thậm chí nói ra yêu cầu vô lý như vậy....
Nếu như giấu giếm chuyện này, cách duy nhất chính là làm người phụ nữ của
anh ta, như vậy, cô tình nguyện tự nói hết chuyện này cho ba mẹ của
mình....
Có lẽ ba mẹ sẽ cảm thấy thất vọng về cô, nhưng ít nhất cô có thể cảm thấy an tâm, cũng không cần phải chịu bất kỳ uy hiếp gì.
Hạ Tử Du ôm thùng giấy bước vào hành lang, đang muốn bấm cửa thang máy, thì lại gặp "chị Dư" ở cửa thang máy.
Trên hành lang chỉ có hai người bọn họ, chị Dư lên tiếng trước, "Cô Hạ, tôi có thể nói hai câu với cô không?"
Hạ Tử Du đến nay vẫn chưa hiểu rõ thân phận của chị Dư, không khỏi do dự.
Chị Dư dường như nhìn ra được tâm tình của Hạ Tử Du, bình tĩnh nói, "Tôi là trợ lý riêng cho tổng giám đốc, mấy năm nay tôi vẫn luôn xử lý một ít
chuyện vặt trong công việc và cuộc sống của tổng giám đốc...."
Vừa nghe thấy là thuộc hạ trung thành của Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du liền
lạnh lùng thốt ra, "Tôi nghĩ tôi và chị không có gì hay để nói."
Chị Dư không ngăn cản động tác nhấn nút mở cửa thang máy của Hạ Tử Du, chỉ
nói chậm rãi, "Trước tiên cô phải hiểu rõ, cô là người mà trưởng phòng
Lâm đã chủ động "tặng" cho tổng giám đốc, tổng giám đốc cũng không hề
bức bách cô.... Thứ hai, tổng giám đốc từng có rất nhiều phụ nữ, nhưng
mà, tổng giám đốc chưa bao giờ chủ động giữ lại một người phụ nữ nào ở
bên cạnh mình, cô là người đầu tiên!"
Hạ Tử Du không vui nhíu mày, "Theo ý của chị là, được anh ta coi trọng có phải tôi nên cảm thấy vinh hạnh hay không?"
Giọng của chị Dư vẫn nhẹ nhàng từ tốn như trước, "Điều tôi muốn nói không
phải ý này, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, cô có thể thử tìm hiểu tổng
giám đốc thêm một chút, có lẽ, anh ấy không hề giống với tưởng tượng của cô."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!