Chương 15: Đau

Rosa nhìn Javier và gã tóc vàng đang thì thầm to nhỏ, ngón tay cô cào nhẹ vào khe hở, cố gắng mở rộng thêm một chút.

Cô gần như quên mất mối nguy hiểm phía sau bức tường. Trong làn đạn dày đặc, cô không thể nghe rõ họ nói gì, chỉ có thể đoán dựa trên vài từ vụn vặt.

Cô không hiểu vì sao gã tóc vàng lại xuất hiện ở đây, cho đến khi thấy hắn lôi ra từ túi quần short một túi nhỏ và đưa cho Javier.

Rosa nheo mắt quan sát, nhận ra bên trong là từng điếu thuốc cuộn màu nâu.

Ngay sau đó, Javier vội vàng rút một điếu, châm lửa hít sâu một hơi. Hắn thả lỏng toàn bộ cơ thể, gương mặt ngây dại trông như sắp bay lên trời. Hắn sung sướng đến mức méo cả miệng, như thể đang chìm trong khoái lạc.

Rosa chợt rùng mình, cô biết rõ đó là gì—Javier đang phê cỏ.

Theo như Trình Thù từng nói, giáo phái Demonio nghiêm cấm thuộc hạ của mình đụng vào chất k1ch thích. Ít nhất, từ một vị trí nào đó trở lên là tuyệt đối không được phép.

Rosa hạ tầm mắt.

Vậy nên, lần đầu gặp mặt, Trình Thù muốn bắt Javier vì chuyện này sao?

Nếu đây là lý do, vậy thì chắc chắn anh không có bằng chứng xác thực để chứng minh Javier đã vi phạm luật lệ.

Cô đột nhiên nghĩ rằng mối quan hệ giữa Javier và

"người cầm quyền thứ ba" nào đó có lẽ rất đặc biệt. Ít nhất, chắc chắn còn sâu sắc hơn so với mối quan hệ giữa gã tóc vàng và Trình Thù.

Bằng không, Trình Thù đã chẳng mất từng ấy thời gian mà vẫn chưa bắt được Javier—hắn nhất định được bảo vệ rất kỹ.

Một lát sau, Javier với gương mặt gian xảo, đưa một điếu thuốc cho gã tóc vàng rồi lạnh lùng ra lệnh: Cậu cũng hút đi.

Rosa không biết toàn bộ câu chuyện, nhưng cô bỗng có linh cảm Javier đang muốn kéo gã tóc vàng xuống nước. Nếu đây không phải kế hoạch của Trình Thù, thì có lẽ Javier muốn thử lòng trung thành của hắn.

Cô nhìn thấy gã tóc vàng do dự thật lâu, trong lòng liên tục lặp đi lặp lại: Đừng làm vậy… Đừng làm vậy…

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn cắn răng giật lấy điếu thuốc, mạnh bạo rít một hơi.

Đây là lần đầu tiên gã thực sự đụng vào thứ này. Không bao lâu sau, hắn sảng khoái đến mức ngã tựa vào bức tường, hai chân run rẩy, đôi mắt đờ đẫn nhìn Javier.

Rosa nhớ rõ, vào mùa xuân năm ngoái, Mexico đã hợp pháp hóa cỏ ở một mức độ nhất định.

Ngay sau đó, trong Phoenix đã có một số cô gái bắt đầu thử nghiệm thứ này, kiếm được không ít tiền từ những khách hàng có nhu cầu.

Nhưng rồi không hiểu sao, vào một đêm mưa nào đó, một cô gái đã chết vì nó.

Hôm ấy, Rosa rảnh rỗi, cầm ô đi ngang qua chiếc cáng khi họ đưa thi thể cô gái ra ngoài. Cô thấy cánh tay khẳng khiu và khuôn mặt nhợt nhạt của nạn nhân, mãi mãi khắc sâu trong trí nhớ.

Từ đó, Salma không bao giờ cho phép bất kỳ cô gái nào trong nhà thổ dính dáng đến những thứ này nữa.

Rosa im lặng một lúc, sau đó quay lưng lại, ôm lấy đầu mình.

Sau khi bình tĩnh lại, cô có thể nghe thấy tiếng súng bên ngoài vẫn đang dữ dội.

Lúc này, trong lòng cô bỗng dâng lên một cảm giác chua xót.

Khi ở cạnh Trình Thù, phần lớn thời gian anh đều rất nhẫn nại và dễ chịu, hoàn toàn khác xa với những lời đồn đại về giáo phái Demonio mà cô từng nghe.

Rosa đã vô thức xóa nhòa ranh giới, quên mất rằng anh vốn là một kẻ xấu.

Nhưng, cô lại mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Có lẽ đó là giác quan thứ sáu của phụ nữ—cô biết Trình Thù đang che giấu một bí mật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!