Chương 14: Là anh, là anh bước về phía em

Bầu không khí có chút nặng nề.

Rosa chưa từng nghĩ rằng Trình Thù – người đã đạt được tự do tài chính – lại từng có quãng thời gian sa sút đến mức ấy.

Cô cụp mắt suy tư, nhớ lại chuyện tối qua.

Khi đó, cô không thể hiểu nổi tại sao Trình Thù dù đã có tiền vẫn muốn mạo hiểm bước chân vào thế giới ngầm. Nhưng bây giờ, Rosa chợt nhận ra, có lẽ đó chính là một trong những lý do.

Cô biết mình sẽ không thể hỏi ra được điều đã dẫn đến tất cả những chuyện đó. Đôi tay thon dài của cô lướt dọc theo ống tay áo sơ mi được xắn gọn lên của Trình Thù, nhẹ nhàng vuốt v3 phần xương cổ tay anh rồi xoay lòng bàn tay vào trong, mười ngón tay đan chặt với nhau đầy vẻ trêu chọc.

Cô ngẩng đầu, chuyển đề tài:

"Sebastiano, cúi xuống đi."

Có lẽ ánh mắt cô quá nóng bỏng, cuối cùng Trình Thù cũng cúi xuống.

Rosa khẽ chạm môi lên vành tai anh, giọng nhỏ nhẹ an ủi:

"Quý ngài yêu dấu, quên nó đi. Nhìn về phía trước nào, phong cảnh trước mắt rất đẹp."

Trình Thù cúi xuống nhìn cô gái vụng về trong cách an ủi người khác, bỗng nhiên nhớ đến dòng ngày sinh trên hồ sơ của cô: 1999.12.24.

Nói cách khác, cô còn chưa tròn hai mươi ba tuổi, vẫn đang ở độ tuổi thanh xuân rực rỡ. Còn anh thì đã ba mươi. Những năm tháng đẹp nhất trong cuộc đời anh đã bị chôn vùi trong bóng tối.

Trình Thù cảm thấy thật nực cười.

Một cô gái không thể tự bảo vệ chính mình, rõ ràng trong lòng rất bài xích thế giới của anh, vậy mà lại muốn tốt bụng đến vậy.

Cô quá nóng bỏng, như một ngọn lửa, thiêu đốt khiến anh vừa đau đớn vừa hoảng loạn, gần như không biết phải làm sao.

Trình Thù nhịn cả buổi, cuối cùng thấp giọng rủa một câu: Joder. Hơi thở anh nóng rực:

"No me interesa el paisaje por delante." (Tôi không hứng thú với phong cảnh phía trước.)

Anh nghiến chặt răng sau, tiếp tục nói: And you cant be a f*cking savior.

"(Và em không thể là một vị cứu tinh chết tiệt được.) Trình Thù siết chặt cổ họng, nhìn biểu cảm có chút sững sờ của cô, giọng nói dần trở nên bình tĩnh hơn:"Never be conceited.

"(Đừng bao giờ tự cho mình là đúng.) Anh nhìn Rosa, không biết cô có thể hiểu được lời cảnh báo của mình hay không. Trong thế giới đầy rẫy hổ báo này, lòng tốt quá dễ dãi của cô chỉ có thể hại chết chính mình. Rosa lặng lẽ nhìn anh, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng nói:"Biết rồi."

Cô như muốn khóc, quay đầu nhìn phong cảnh, chớp mắt mấy lần mới kiềm chế được. Sau đó, như chút giận dỗi, cô cố rút tay ra.

Ban đầu, Trình Thù không phản ứng lại ngay, không buông lỏng. Mãi đến khi cảm giác được lực kéo lần thứ hai, anh mới từ từ mở tay ra.

Anh khựng lại một giây, theo bản năng nhìn vào lòng bàn tay trống rỗng của mình, rồi mới ngước mắt lên, cất bước đi tiếp.

Rosa theo sau anh rất lâu, đến mức chân gần như mỏi nhừ, cuối cùng mới rẽ vào một cửa hàng lưu niệm tên Memoria.

Mùa hè năm 2022, bộ phim truyền hình Mỹ Montauk 4 (Stranger Things – Mùa 4) trở nên nổi tiếng khắp Bắc Mỹ.

Cửa hàng này là sự kết hợp giữa quán quà lưu niệm và cửa hàng theo chủ đề, một nửa trong số đó là các sản phẩm liên quan đến bộ phim.

Rosa theo Trình Thù đi vào, đến dãy kệ cuối cùng.

Trình Thù nhíu mày, tùy tiện chọn vài món đồ trên kệ, nhưng ngay sau đó lại không hài lòng mà đặt trở lại.

Rosa khoanh tay, lặng lẽ nhìn vẻ mặt sốt ruột của anh. Cô thấy rất thú vị – thì ra một người đàn ông oai phong, lẫm liệt ở ngoài đời, cũng có lúc phải đau đầu vì sở thích của một đứa trẻ.

Cô ngẩng đầu nhìn qua bức tường, đảo mắt một vòng, rồi đột nhiên kiễng chân lấy xuống một chiếc mũ lưỡi trai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!