31. Dưới chân của em là khoảng không.
Quần nhau cả một buổi sáng quả nhiên sắp trễ giờ, Hạ Triêm vội vã mặc đồ mang giày, ngay cả đầu tóc cũng không kịp chải đã đội nguyên cái ổ gà ra ngoài.
Còn Từ Vi Trần thì vẫn hình người dạng chó, ngay cả một sợi tóc xù cũng không có, nếu không phải Hạ Triêm biết sự thật thì cậu cũng suýt tin giáo sư Từ dậy sớm để chuẩn bị cho một ngày dạy học, sau đó thong dong lái xe đến trường.
Hạ Triêm cầm điện thoại nhìn giờ, "Từ Vi Trần anh nhanh lên, em không về ký túc xá lấy sách kịp."
"Tiết đầu của trò là môn gì?"
Hạ Triêm không biết anh hỏi chuyện này làm chi, thuận miệng đáp: "Chủ nghĩa Mác, sao vậy?"
Trước khi khởi động xe, Từ Vi Trần gọi điện thoại trước, không biết gọi cho ai, chỉ nghe thấy anh nói với đầu dây bên kia: "Ừm, làm phiền trò khi đến mang theo sách của chủ nghĩa Mác, cảm ơn."
Hạ Triêm hỏi anh, "Ai vậy?"
Từ Vi Trần nhìn gương chiếu hậu trong khi lùi xe, "Nghiên cứu sinh tôi dẫn dắt."
"Hả? Vậy chẳng phải họ đã vứt hết sách lâu rồi hả?"
Từ Vi Trần buồn cười búng trán cậu, "Hạ Triêm Triêm, trò tưởng ai cũng giống trò học xong môn nào vứt môn đó à?"
Hạ Triêm nghe vậy chột dạ, cậu thật sự là học xong môn nào vứt môn đó, sách lúc trước còn bị cậu bán ve chai hết...
9
Kỹ thuật lái xe của Từ Vi Trần rất giỏi, anh lái xe đến trường trước mười phút vào học. Lớp Hạ Triêm học tình cờ cách văn phòng của anh không xa, vì vậy lấy sách rồi có thể đi thẳng về lớp.
Hạ Triêm đi theo Từ Vi Trần đến văn phòng của anh, quả nhiên có hai sinh viên chờ ở cửa, cung kính chào: "Chào buổi sáng, giáo sư."
Từ Vi Trần cũng đáp, "Chào buổi sáng", nhận sách Hạ Triêm cần từ một người trong đó, rồi lấy một cây bút trong văn phòng cho cậu, "Nhanh đi học đi."
"Vậy trưa mình gặp ở canteen nha." Hạ Triêm nhỏ giọng nói.
"Ừm, trưa gặp."
Chờ Hạ Triêm đi xa rồi hai sinh viên của Từ Vi Trần mới hỏi: "Giáo sư, cậu đàn em ấy là ai vậy ạ?"
Từ Vi Trần đẩy mắt kính, bình tĩnh nói: "Vợ của thầy các cậu."
35
Hạ Triêm nghiêm túc nghe giảng bài, lúc học cậu hay quay bút, quay rồi quay cậu chợt phát hiện ra một điều.
Từ Vi Trần lấy bút từ ống đựng bút trên bàn của anh ấy hả?
Vậy chẳng phải là...
Hạ Triêm cúi đầu nhìn cây bút màu đen, đầu càng cúi càng thấp.
Cậu, đang dùng cây bút từng được cắm vào lỗ hậu và dính đầy nước dâm của mình để viết bài.
Chờ đã! Nói vậy, mỗi cây bút bây giờ Từ Vi Trần dùng đều đã từng hỏi thăm lỗ nhỏ của cậu, bút viết giáo án, bút để sửa bài tập, thậm chí cả bút để ký tên...
2
Hạ Triêm vừa xấu hổ vừa giận mắng: "Từ Vi Trần, mẹ anh đồ mất nết!"
Và lúc này trong văn phòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!