Chương 14: Chap 14: Sự hiểu lầm tai hại

Chap 14: Sự hiểu lầm tai hại

-Sao vậy, Nhật Hạ? Đói bụng hả? Thiên Lam kéo ghế ngồi xích lại gần tôi quan tâm.

Sau khi mọi người giải tán thì chúng tôi nán lại ở nhà hàng để Thiên Lam bồi thường chi phí cho những món đồ bị tôi làm vỡ. Tôi vẫn còn tức cậu ta nên vẫn ngồi một chổ giận dỗi.

-Nhật Hạ, tớ gọi thức ăn cho cậu nhé? Thiên Lam xoay mặt tôi lại mỉm cười thật tươi. Tôi xô cậu ta ra càu nhàu.

-Cậu là đồ khát tình à? Đã bảo chỉ là đóng giả thôi…vậy mà cậu lại làm sai kịch bản…lại còn dám hôn tớ trước mặt tất cả mọi người…cậu có biết khi nãy tớ xấu hổ đến mức nào không?

-Haha!

Thiên Lam đưa tay chống cằm nhìn tôi mỉm cười. Thái độ của cậu ta khiến tôi chỉ muốn nhảy lên đấm ấy cái. Bất ngờ cậu ta vươn tới đưa tay vuốt mặt tôi cợt nhã.

-Nhìn cũng đẹp trai lắm! Nhưng vẫn còn kém tớ một chút.

-Hứ! Tôi nổi cáu gạt tay cậu ta ra.

-Phải nói tớ đẹp trai hơn cậu gấp 100 lần mới đúng. Không những đẹp hơn mà tớ còn hấp dẫn hơn và có giá trị hơn cậu nhiều.

-Vậy sao? Thiên Lam liếc tôi cười nhạt.

-Cậu dám cược không?

-Cược gì?

-Xem ai hấp dẫn hơn.

Tôi nhíu mày nhìn cậu ta khó hiểu, tên này lại định giở trò gì nữa? Mỗi lần nó đề nghị tôi làm gì thường không có kết quả tốt. Thấy khuôn mặt tôi lộ ra vẻ đề phòng, Thiên Lam cười đểu:

-Sợ rồi sao?

Máu sĩ diện bốc lên đầu, tôi đập bàn đứng dậy.

-Ai sợ cậu, cược thì cược. Nhìn lại Thiên Lam, tôi thắc mắc.

-Mà cược thế nào đây?

-À! Thiên Lam liếc khắp một lượt căn phòng rồi quay lại tôi mỉm cười.

-Xem ai giỏi tán tỉnh hơn. Trong vòng 30 phút, ai có thể bắt chuyện và xin được số điện thoại của một cô gái thì thắng.

Đơn giản vậy thôi à? Tôi cười nhạt đồng ý và để cho Thiên Lam bắt đầu trước. Cậu ta ung dung đi đến bên một cô gái đang ngồi một mình trong góc phòng lên tiếng.

-Chào em! Cô gái kia quay lại và có hơi ngẩn ngơ trước bộ dạng của Thiên Lam, tôi chu mỏ khinh khỉnh, trên đời này thật lắm kẻ dại trai.

-Em đang đợi bạn sao? Anh có thể ngồi ở đây không?

-Em…em đi một mình thôi. Cô gái kia ấp úng.

-Anh ngồi đi.

Thiên Lam đưa tay ra sau ra dấu chữ V với tôi, 5 phút sau thì cậu ta đi lại với nụ cười ngạo mạn và vui vẻ lắc lắc chiếc điện thoại mới nạp số cô gái kia trên tay. Tôi mím môi, giờ đến lượt tôi. Tôi đưa mắt dáo dác nhìn khắp căn phòng tìm đối tượng, cuối cùng cũng phát hiện ra một cô gái ngồi một mình ở gần lối đi, tôi mỉm cười bước lại, chỉ cần bắt chước Thiên Lam là OK.

-Chào bạn! Bạn đi một mình hả? Tới trước mặt cô gái đó, tôi lịch sự mở lời.

Cô gái đó nghe tiếng thì ngước lên nhìn. Tôi hơi bất ngờ, cô ấy thật đẹp, khuôn mặt trang điểm nhạt nhưng nhìn vô cùng thánh thiện.

-Không! Tôi có hẹn với bạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!