Chương 12: Chap 12: Cô nàng kiêu kì và cô gái quê mùa

Chap 12: Cô nàng kiêu kì và cô gái quê mùa

-Thiên Lam!!! Sao cậu cứ phải tránh tôi như tránh tà vậy, rốt cuộc cậu có phải con trai hay không?

Vừa mới đến trước cổng trường thì tôi đã bắt gặp ngay một cảnh tượng kì lạ, Thiên Lam đang giằng co với một cô gái trường khác, xung quanh họ là học sinh hiếu kì đang xúm đông coi kịch hay.

-Buông tôi ra! Thiên Lam vừa giật lại chiếc cà vạt bị cô gái kia tóm chặt vừa giận dữ quát.

-Chị đừng có làm mấy cái hành vi quấy rối thân thể tôi trước cổng trường có được không? Chị không có lòng tự trọng sao?

-Hứ! Cô nàng kia dẫu đôi môi đỏ chót lên cong cớn.

-Vì cậu mà lòng tự trọng của tôi đã bỏ nhà đi bụi lâu lắm rồi.

Hai người không để ý gì đến mọi thứ xung quanh, cô nàng kia vẫn cố kéo tay Thiên Lam, còn Thiên lam vẫn lạnh lùng gạt đi, cho đến khi cơn bực bội trong lòng đã lên cao, cậu ta không khách khí mà vung mạnh tay mình ra. Cô gái kia mất đà loạng choạng ngã ra sau đúng vào lúc tôi vừa bước tới. Và…

Bụp….

Gót giày nhọn hoắt của cô ta giẫm thẳng vào chân tôi khiến tôi đau điếng, nước mắt tôi muốn trào ra, tôi vội cúi xuống suýt xoa và không khó nhận ra vết bầm tím đã nổi lên trên bàn chân nõn nà.

-Nhật Hạ…cậu có sao không? Thiên Lam thấy tôi bị thương vội vàng chạy lại đỡ tôi lên, cô ả kia thấy thế càng tỏ ra khó chịu.

-Thiên Lam…có chuyện gì vậy? Tôi hiếu kì lên tiếng hỏi.

-Không có gì.

Thiên Lam đỡ tôi đứng dậy, khóe môi khẽ mỉm cười, cô gái kia thấy vậy thì liếc xéo tôi một cái rồi chỉ tay quát lớn.

-Thiên Lam, con nhỏ này là ai?

-Người yêu của tôi đó! Thiên Lam hờ hững trả lời.

Hở? Tôi tròn mắt nhìn cậu ta. Người yêu? Cậu ta vừa mới nói tôi là người yêu? Tên này hôm nay đùa nhạt quá. Không để tôi kịp có ý kiến gì Thiên Lam đã nắm tay tôi kéo vào lớp, cô nàng kia định chạy theo vào trường nhưng đã bị bảo vệ chặn lại, không còn cách nào khác, đành đứng đó nhìn theo chúng tôi lườm nguýt. Đi qua khỏi cổng, tôi tháo tay mình ra quay sang hỏi Thiên Lam.

-Cô gái đanh đá đó là ai vậy?

-Hồ ly tinh!

-Hồ ly tinh?

-Rồi cậu sẽ gặp lại cô ta thôi! Thiên Lam nói với tôi và mỉm cười khó hiểu.

Tôi đứng lơ ngơ một chút rồi cũng đi vào lớp.

Ngày cuối tuần.

Hôm nay trường tôi tổ chức văn nghệ, tôi rất háo hức chờ xem màn biểu diễn của hoàng tử Thiên Phong, mới sáng sớm tôi đã lao ra khỏi giường, sau vài phút chuẩn bị thì lập tức lên trường, nhưng không ngờ mọi người còn lên sớm hơn tôi nghĩ. Thiên Phong hôm nay mặc bộ đồ vét màu trắng bạc, cả người cậu ấy toát ra vẻ quyến rũ chết người, tôi nhìn đôi môi mềm mại như cánh hoa hồng của cậu ấy mơ màng, giá mà có một lần tôi được đôi môi quyến rũ đó hôn…

Mọi người khá bận rộn trong việc chuẩn bị tiết mục, tôi cũng không để bản thân mình rảnh rỗi, luôn tay luôn chân giúp các bạn chuẩn bị trang phục diễn và nước uống nên mọi người rất quý mến tôi. Hôm nay trường tôi khá đông người, buổi biểu diễn này hiệu trưởng đã gửi vé mời về cho phụ huynh mổi học sinh tham dự, có lẽ đây là buổi diễn lớn nhất trong năm học.

Đột nhiên điện thoại của tôi rung chuông, sau khi đem đi sửa thì nó hoạt động lại khá tốt, là Hải Đăng nhắn tin cho tôi, nó nhờ tôi hẹn Thục Anh ra căn tin gặp nó.

-Thục Anh! Tôi đi đến khều khều tay Thục Anh, nhỏ đang chăm chú tô lại chút son bóng lên đôi môi gợi cảm đã phớt hồng của mình.

-Chuyện gì thế?

-Biểu diễn xong ra căn tin uống nước với tớ nhé? Tôi lên tiếng mời nó, nhưng thực ra đây là yêu cầu từ tên bạn Hải Đăng.

-Được thôi! Thục Anh mỉm cười, vẫn không thắc mắc gì cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!