Diệp vờ cầm bút và viết đại mấy từ tiếng Anh ở trong sách ra vở, nói thật, Dũng đẹp trai quá, hôm nay anh ấy không say, thần thái cũng tươi tắn hơn đêm qua rất nhiều... ở gần Dũng trong không gian nhỏ bé này khiến trống ngực cô đập liên hồi. Dũng không nhìn Diệp vì anh hiểu tâm lý con gái, biết cô ngượng nên anh chú ý quan sát căn phòng. Trước đây anh ở chẳng trang trí gì đặc biệt cả, Diệp vào ở cái trông khác ngay.
Những con hạc giấy đủ màu lớn nhỏ treo khắp nơi, trên giá sách thỉnh thoảng có những mẩu giấy hình thù ngộ nghĩnh ghi chép những câu nói hay của người nổi tiếng. Nhìn tổng thể đúng là rất vừa mắt.
Diệp chắc chắn là con nhà lành, với cách ăn mặc và cư xử của cô, Dũng rất thích, một chút mềm mại nữ tính, một chút e thẹn... cảm giác muốn chinh phục cứ hối thúc trong lòng Dũng. Thật kỳ lạ!
Trước đây em theo khối gì?
Dũng gợi chuyện.
Em học khối D anh ạ, nhưng môn Anh em hơi kém.
Nói chuyện về học hành Diệp thấy tự nhiên hơn.
Cái gì không hiểu cứ hỏi anh nhé, anh giải đáp cho. Môn Anh ngày xưa anh đi thi Olympic đấy.
Thật ạ?
Em nhìn anh giống đang đùa không?
Giờ anh đang làm việc cho một công ty nước ngoài mà, tiếng Anh của anh không tệ đâu.
Nghe Dũng nhấn mạnh Diệp gật gù:
Dạ, em nhớ rồi, có bài khó nhất định nhờ anh chỉ bảo.
Rõ ràng!! Dũng đắc ý.
Ở quê em có gì thú vị không?
Quê em á?
Ừ. Anh chưa đến đó bao giờ, nghe bố anh kể bảo chỗ em đẹp lắm à? Advertisement / Quảng cáo
Em thấy bình thường, có lẽ ở lâu rồi nên không thấy đẹp lắm, nào có dịp anh về nhà em chơi, em dẫn anh đi.
Hứa nhé!
Chuyện này dễ mà anh, chỉ sợ anh bận không có thời gian đi thôi. Mà khi nào anh đi làm trở lại vậy? Hôm nay là ngày hành chính mà?
Anh mới đi công tác về, được nghỉ 3 ngày, cuối tuần anh mới đến công ty...
Đi chơi được nhiều chưa? Hôm nào rảnh anh đưa em đi...
Em chưa đi đến đâu cả, mới từ nhà đến trường, từ trường về nhà thôi, à thỉnh thoảng em có đến mấy hiệu sách lớn với con bạn...
À, anh mới mua được một CD nhạc Âu Mỹ hay lắm, qua đây anh cho nghe thử.
Dũng đứng dậy chủ động đi về phòng mình trước, Diệp bối rối không biết có nên qua đó hay không, nhưng nói thật là cô tò mò, muốn biết bên trong trông thế nào, cả là muốn nói chuyện với Dũng nữa. Nhưng cảm giác ngại ngùng cứ bủa vây, Diệp chần chừ mãi không đứng dậy được, Dũng chờ một lát không thấy Diệp sang anh bèn phải quay lại và dắt tay cô đi.
Bảo sang mà chờ mãi không thấy đâu là sao? Nhạc hay lắm, ngại à?
Em...
Diệp bước đi như chú mèo ở phía sau, chưa gì Dũng đã nắm tay thế này.... Chưa đến phòng nhưng tiếng nhạc du dương đã phát ra, quả đúng vậy, âm thanh trong veo, những nốt nhạc thánh thót khiến tâm hồn dễ chịu vô cùng.
Thế nào, hay không?
Dũng thích thú khi thấy Diệp chăm chú lắng nghe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!