Đúng như Trí suy đoán, Hương ngoài mặt lạnh lùng nhưng sâu trong lòng đã tha thứ cho anh đến 70% rồi, ngay khi anh ấy chồm lên người
- Hương khẽ cựa mình tránh né sự gần gũi ấy nhưng không kịp. Trí đã kịp chiếm hữu lấy bờ môi cô, nhanh nhẹn như sợ ngày mai tận thế... Lửa tình trong người Hương lại trỗi dậy, không biết cô đã thầm chửi rủa chính mình bao nhiêu lần vì đã mềm lòng, dễ tha thứ đến thế? Bây giờ nằm dưới Trí, cô không có cách nào gạt bỏ được ham muốn đang trào dâng.
Tại sao không cho anh?
Vừa hít hà nơi vòng một của Hương
- Trí vừa thì thào, anh hỏi cho có vậy chứ lúc này sức của cô sao có thể kháng cự nổi ham muốn mạnh mẽ của anh được?
Anh là thằng tồi!
Hương dối lòng và đáp lời Trí.
Anh xin lỗi... Tha lỗi cho anh lần này nhé!
Giọng Trí bùi ngùi, Hương cảm nhận được sự chân thành từ câu nói ấy, nhưng rồi anh có để cô kịp suy nghĩ gì đâu, nên tha thứ hay tiếp tục giận dỗi thì cứ để sau hãy nói. Là bởi, đôi bàn tay hư hỏng của Trí đã sục sạo xuống phía dưới từ bao giờ, mạnh bạo mơn trớn nơi thầm kín của Hương khiến cô ượn ẹo không ngừng, cả người đu bám lấy anh vì kích thích.
Nhớ anh lắm đúng không?
Trí gần như ngạt thở khi vùi mặt vào vòng một của vợ.
Ghét anh thì có!
Hương ngúng nguẩy, đúng là đàn bà con gái, chịu cứng ra đấy rồi vẫn cứ làm bộ như không thiết tha gì. Trí cười thầm rồi pha trò:
Ghét mà ướt át thế này à?
Advertisement / Quảng cáo
Nói đoạn anh đưa bàn tay lên phía trước, trong bóng tối Hương không nhìn rõ được gì nhưng cũng hiểu ý của chồng, là bởi, bàn tay anh thăm dò bên dưới khá lâu... Cô bé đã sẵn sàng đón nhận nên... ướt át vô cùng! Hương ngượng ngùng đỏ mặt, may là trời đêm chứ ban ngày cô không biết phải giấu mặt đi đâu nữa. Quả đúng là chuyện đó cô có chút "bấn" thật, chồng đi biệt mấy tháng trời mới về, ngay khi anh động chạm bàn tay vào đã khiến cô như tê dại đi rồi.
Mồm nói không nhưng sự thực lại chống đối mạnh mẽ....
Ừ thì ghét anh! Nhưng không được ghét "thằng nhỏ" của anh nhé.
Càng ghét hơn... hư lắm!
Hương làm mình làm mẩy khi Trí nhắc đến "thằng nhỏ", thủ phạm thích đi chơi xa.
Ghét à? Ghét thì càng phải thích!
Trí hăng hái cho người anh em thâm nhập vào cấm cung, đàn ông mà, sinh lý luôn đòi hỏi, đúng là trước đây anh có lỗi với vợ, thỉnh thoảng lén lút thưởng thức "của lạ" ở bên ngoài. Nhưng từ ngày bị vợ bắt quả tang, anh một mình đi xa mấy ngày để suy nghĩ lại hành động của bản thân, chuyện kia cũng không nghĩ đến... thành ra, bây giờ dữ dội lắm. Hương thì khỏi nói, trước nay chỉ có mình chồng, lâu ngày anh không về chuyện đó càng thêm thiếu thốn.
Trời mùa hè đã nóng, cả hai cứ vận động đến quên trời đất nên trán rồi mặt lấm tấm mồ hôi, nhưng có hề gì, nóng cũng chẳng quan trọng nữa, đang hưng phấn đến phát điên. Trí cảm nhận được Hương đang rất khao khát, bởi mỗi lần anh tiến vào bên trong đều trơn láng đến mê mẩn, sự phối hợp này cho thấy, cô đúng là có giận anh, giận lắm nhưng vì quá yêu nên mới tha thứ như vậy. Nếu không tha thứ thì chưa chắc cuộc làm tình này đã diễn ra được.
Nhân lúc Hương đang say đắm, Trí ỉ ôi mong vợ tha thứ:
Nể thằng nhỏ của anh mà tha lỗi cho anh lần này nhé!
Hương bật cười. Ý của anh là gì chứ, nói cô mê cái thứ bậy bạ đó sao? Có gì mà phải nể? Anh ấy thật là biết pha trò quá đi...
Em cắt tận gốc!
Hương buông lời thách thức.
Em nỡ sao? Rồi sau lấy cái gì để chiều chuộng em đây?
Được rồi, nể thằng nhỏ của anh, em tha cho lần này nhé. Nếu có lần sau...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!