Có thể nói, mặc dù bây giờ Tử La và Mạc Vân Thiên còn chưa thành thân, nhưng ngay cả một đôi vợ chồng thông thường cũng không thể nào thân thiết được như hai người họ
Khụ khụ khụ, cùng chung chăn gối thì không cần phải nói, thỉnh thoảng còn cùng nhau tắm rửa nữa
Không thể không nói, sau khi trải qua chuyện bị mê man không tỉnh ở biên ải lần trước, Tử La càng trở nên mặt dày hơn
Nàng cảm thấy nếu những người bên cạnh mình đều đã biết quan hệ giữa nàng và Mạc Vân Thiên rồi thì còn cần gì phải che giấu nữa chứ? Ừm, nếu như vậy thì chẳng phải là rất thiệt thòi với Mạc Vân Thiên, ừm, còn3có bản thân nàng nữa..
Tử La không có nhiều khuôn phép và sự "thẹn thùng" như những cô nương ở triều Đại Tề
Dựa theo ý của Trịnh Thế Nghiêm, đáng lẽ hắn phải giữ Mạc Vân Thiên ở bên cạnh mà trọng dụng, bởi vì cả chặng đường này tới nay, không có ai có thể so được với sự tín nhiệm giữa hai người bọn họ
Tuy nhiên, hắn cũng biết Mạc Vân Thiên không đặt chí hướng ở triều đình, chỉ muốn sống một cuộc sống nông thôn bình dị cùng Tử La mà thôi, cho nên hắn chỉ có thể nhịn đau mà thả người đi
Mà Mạc Vân Thiên cũng không muốn khiến Trịnh Thế Nghiêm khó xử cho nên bằng lòng ở lại giúp hắn2ổn định triều đình rồi mới đi về đất phong
Đến bây giờ, đã qua hơn nửa năm, cục diện triều đình cũng ngày càng ổn định hơn, cho nên mấy ngày trước Mạc Vân Thiên đã lên tiếng chào từ biệt muốn trở về đất phong
Mặc dù đã biết chắc Trịnh Thể Nghiêm sẽ đồng ý cho Mạc Vân Thiên trở về đất phong rồi, nhưng vào giờ phút này Mạc Vân Thiên còn chưa trở về cho nên Tử La vẫn còn rất lo lắng
Cuối cùng, trước khi sắc trời tối đen lại, Mạc Vân Thiên đã trở về.
"Sao rồi, Hoàng thượng đồng ý rồi chứ?" Tử La ra đón, không kịp chờ đợi liền hỏi.
Mạc Vân Thiên thấy Tử La còn chưa khoác áo ngoài đã1chạy ra khỏi phòng, lập tức nhíu mày lại, vội vàng lấy áo choàng của mình khoác lên cho nàng, lại sửa sang một chút, sau đó mới lên tiếng: "Yên tâm đi, Hoàng thượng đã đồng ý rồi."
"Tốt quá, tốt quá, tốt quá!" Tử La liên tục nói ba lần "tốt quá" xong mới ngừng lại, nhưng sự mừng rỡ trên mặt vẫn không hề giảm đi.
Thấy Tử La vui vẻ như vậy, trong lòng Mạc Vân Thiên vô cùng thương xót.
Hắn hiểu rõ Tử La yêu thích và hướng về cuộc sống nông thôn bình yên hơn ai hết, mà bởi vì hắn cho nên nàng mới phải ở lại kinh thành lâu như vậy.
Càng nghĩ thì sự áy náy trong lòng Mạc Vân Thiên cũng1càng tăng lên.
"Nha đầu ngốc, không phải đã nói rõ chuyện này từ trước rồi sao, có vậy mà cũng đáng khiến muội vui vẻ như vậy!" Mạc Vân Thiên vuốt tóc Tử La, sự thân mật giữa hai người phải khiến cho những người xung quanh hâm mộ vô cùng.
Lúc này, Tiểu Lục vừa từ bên ngoài trở về thấy cảnh tượng như vậy, cũng không khỏi lộ ra một nụ cười thanh thản không hợp với độ tuổi của cậu
Vào giờ phút này, cậu thật sự vui mừng vì Tam tỷ tỷ Tử La
- người mà từ nhỏ cậu đã quyết chí bảo vệ, cuối cùng đã gặp được người chồng của mình.
"Tam tỷ phu, Tam tỷ tỷ!" Đợi hai người tách nhau ra, cảm1thấy sẽ không làm phiền tới hai người, lúc này Tiểu Lục mới lên tiếng, vừa nói vừa đi về phía Tử La và Mạc Vân Thiên
Từ trước đến giờ, Tiểu Lục vẫn luôn khâm phục Mạc Vân Thiên, dùng câu nói hiện đại để nói thì cậu đối xử với Mạc Vân Thiên như với thần tượng vậy
Cho nên, đối với chuyện Mạc Vân Thiên sẽ trở thành Tam tỷ phu của cậu, cậu không hề phản đối
Nhưng mà Tử La và Mạc Vân Thiên còn chưa thật sự kết hôn đâu mà cậu đã quen miệng gọi Tam tỷ phu rồi
Dĩ nhiên, dưới tình huống có người ngoài thì cậu vẫn rất có chừng mực, sẽ không gọi lộn xộn
"Tam tỷ phu, Hoàng thượng đã đồng ý cho huynh trở về đất phong ở Mạc Bắc rồi hả?" Tiểu Lục đi tới, sau đó hỏi vấn đề mà cậu quan tâm nhất.
Thầy Mạc Vân Thiên gật đầu, mà Tử La đứng bên cạnh cũng tươi cười, Tiểu Lục cũng cười lên, "Vậy thì tốt quá, cuối cùng chúng ta đã có thể trở về trấn Cổ Thủy rồi, đệ cũng nhớ Đại tỷ lắm." Tiểu Lục thi đậu Cử nhân xong, bởi vì trong nhà ở trấn Cổ Thủy chỉ còn một mình cậu, đương nhiên cậu sẽ chọn tới kinh thành đoàn tụ với mấy người Tử La rồi
Tuy nhiên, cậu và Tử La mặc dù người thì đang ở kinh thành nhưng bọn họ càng muốn trở về trấn Cổ Thủy, quê hương của bọn họ hơn
Cho nên, lúc này nghe được tin tức Trịnh Thế Nghiêm đã đồng ý cho Mạc Vân Thiên trở về đất phong rồi, cậu rất mừng rỡ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!