Chương 4: T m sự trong đêm

Đánh giá: 8.5 / 2 lượt

Buổi chiều, đại tỷ và hai ca ca lại ra ngoài hái rau dại, Tử Đào, Tử La và Tiểu Lục ở nhà nghỉ ngơi. Lúc đầu, Tử La còn định đi theo trợ giúp nhưng Tử Thụ kiên quyết không chịu, còn bắt Tử Đào ở lại trông trùng nàng và Tiểu Lục.

Chạng vạng tối, ba người trở về. Tử Đào thấy rau dại chiều hôm nay rõ ràng ít hơn lúc sáng, nàng hỏi ngay: "Đại tỷ ơi, có phải bây giờ càng ngày càng hải được ít rau hơn không?"

"Còn hơn nửa tháng nữa mới tới mùa thu hoạch, lương thực của mọi người cũng không nhiều, cho nên có rất nhiều người bắt đầu hái rau dại ăn cùng lương thực. Có lẽ, sau này chúng ta còn hái được ít hơn. Huynh và đại tỷ phải đi rất xa mới hái được chút rau này" Tử Hiên mới chín tuổi lo lắng nói. Mấy đứa trẻ nghe xong đều im lặng.

"Đại tỷ, tỷ và Tử Đào đi nấu cơm trước đi. Tử Hiên và đệ đi chẻ củi" Tử Thụ nói rồi đi, nhưng Tử La vẫn có thể cảm nhận được sự lo lắng của đại ca sau bóng lưng ấy.

"Rau này có thể ăn hả đại tỷ?" Tử Đào rửa rau dại bên giếng nước, cầm một loại rau hơi già hỏi Tử Vi.

"Thử xem sao! Hái được ít quá nên bọn tỷ hái cả rau già, nếu không thì không đủ ăn" Tử Vi trả lời.

Nhìn thấy đống rau dại kia, Tử La lại nghĩ đến chuyện hôm nay đại tỷ và nhị tỷ chỉ luộc rau rồi ăn, khiến nó vừa đắng vừa chát, nàng bèn đề nghị: "Đại tỷ, chúng ta có thể trần rau trong nước sôi một lúc, hớt bớt nước đắng rồi cho vào nấu cháo, sẽ dễ ăn hơn đấy"

"Sao muội biết?" Tử Hiên vừa ôm củi tới phòng bếp, nghe thấy tiểu muội nói vậy nên hỏi ngay.

Tử La quan sát một lúc, phát hiện vị nhị ca này không hề dễ lừa, khác với đại ca trầm ổn, đại tỷ hiền thục, nhị tỷ thần kinh thổ, tiểu đệ ngây thơ, nhị ca này chắc chắn là một tiểu quỷ.

Cho nên, Tử La cẩn thận đáp: "Có lần muội đến cửa thôn chơi, trông thấy một bà cụ đang hái rau dại. Bà ấy hái rất nhiều rau dại già, có cả một số loại muội không biết. Muội có nói với bà ấy là rau dại già vừa đắng vừa chát, không ăn được, bà ấy mới nói cho muội cách ăn rau dại sao cho không đắng không chát. Bà còn nói thêm, mấy loại rau dại khác cũng có thể ăn được, thế mà người trong thôn chúng ta lại không ăn mấy cái này, quá lãng phí" Dù sao cửa thôn ở ngay đường lớn, hàng ngày không biết có bao nhiêu người đi qua, cũng không sợ ca ca đi tới đó thăm do.

"Vậy thì tốt quá. Mấy loại rau dại kia muội có thể nhận ra không?" Tử Đào vui vẻ hỏi.

"Tiểu muội, sao lúc trước không thấy muội nói đến chuyện này. Không có bọn tỷ, muội không được tùy tiện ra ngoài chơi, biết không? Trên đường lớn có biết bao loại người, cẩn thận không lại gặp bọn buôn người. Cũng may bà ấy không phải người xấu" Tử Vi nói.

"Sau này muội không dám nữa, đại tỷ" Tử La giả vờ sợ hãi đáp. Nàng sợ đại tỷ sẽ so đo chuyện nàng tới cửa thôn chơi.

"Được rồi, đại tỷ, tiểu muội không sao là tốt rồi, chúng ta nấu rau dại này theo cách của muội ấy xem sao, dù không được như ý thì cũng không có độc" Tốt quá, có đại ca cuồng muội muội nói đỡ, Tử La cũng bớt được không ít nước bọt.

"Vậy được rồi, Tử Đào, muội đi nấu nước sôi, để ta đi rửa rau" Tử Vi nói.

Cơm tối sau khi được Tử La chỉ huy cuối cùng cũng được dọn lên bàn, chần xong, gạt hết nước đắng ra rồi nấu với cháo loãng, thêm chút muối, rõ ràng ngon hơn trước kia nhiều. Cũng tại vì trong bếp chỉ có muối, nếu có thể cho thêm mỡ heo, dầu lạc các kiểu, Tử La tin là có thể nấu ngon hơn nữa.

Trên bàn cơm, mặc dù cháo rau dại không có nhiều, mỗi người còn không được một bát nhưng bởi vì ngon hơn hẳn trước kia, mọi người dùng bữa rất vui vẻ. Tử La thấy mọi người như vậy cũng thoả mãn vô cùng.

Sau bữa ăn, mọi người rửa sạch bát đũa, Tử La ngồi trong phòng ba tỷ muội. Nghĩ đến kế hoạch lúc sáng, nàng liền bảo nhị tỷ gọi tất cả mọi người đến, nàng có việc muốn nói.

"Sao thế tiểu muội? Có phải muội thấy khó chịu ở đâu không?" Nghe Tử Đào nói tiểu muội có việc gọi mọi người đến, Tử Thụ lại lo tiểu muội có chỗ nào không khỏe, vừa đến đã vội vàng hỏi thăm. Hắn sợ tiểu muội rơi xuống nước sẽ có di chứng gì đó.

Tử La thấy mấy ca ca tỷ tỷ lo lắng như vậy bèn tranh thủ giải thích: "Muội không sao, thật! Muội đã khỏe rồi. Hơn nữa, sau khi muội rơi xuống nước còn mơ thấy một giấc mơ"

"Mơ gì cơ?" Nhị tỷ nóng vội hỏi.

"Muội mơ mình được đặt chân đến một nơi rất đẹp, giống như chỗ mấy cô tiên nữ ở trong chuyện mẹ kể ấy. Ở đó, muội thấy cha mẹ mình, muội nói muội muốn đi cùng họ, nhưng cha nói với muội, bây giờ muội chưa thể đi theo, muội phải về nhà với ca ca tỷ tỷ, còn cả tiểu đệ nữa, trăm năm sau hẵng đến đây tìm họ. Cha còn nói muội phải nghe lời đại ca, đại tỷ, bảo muội nói với hai người rằng, huynh trưởng như cha, trưởng tỷ như mẹ, hy vọng đại ca đại tỷ thay cha mẹ chăm sóc gia đình thật tốt.

Bọn muội phải nghe lời đại ca đại tỷ, đùm bọc lấy nhau, không để người ta bắt nạt" Sau khi nói xong, Tử La thấy ngoài tiểu đệ ngây thơ, tất cả mọi người đều có vẻ mặt suy nghĩ, còn chưa kịp phản ứng lại với mấy lời nàng nói.

"Nhị ca, huynh lấy đũa của chúng ta ra đi" Tử La nói.

"Được" Tử Hiên nghe thấy yêu cầu của Tử La, mặc dù không hiểu vì sao tiểu muội bảo cậu lấy đũa, nhưng cũng chạy đi ngay lập tức.

Nhận đũa của nhị ca, Tử La nói: "Cha nói, nếu chỉ có một chiếc đũa, sẽ bẻ gãy rất dễ, nhưng một bó đũa, khó có người bỏ được." Nói xong còn dùng vẻ mặt ngây thơ nói chuyện nghiêm túc với đại ca: "Đại ca, chúng ta có cần bẻ thử không?"

Tử Thụ thấy vẻ mặt ngây ngô của các em (nếu cậu biết Tử La đang giả vờ, không biết có tức hộc máu khổng), Tử Thụ nhẹ nhàng bước tới, giấu đi giọt lệ nơi khóe mắt rồi kiên định đáp: "Cha nói đúng. Cha mẹ hy vọng huynh muội chúng ta phải đoàn kết, như vậy sẽ không ai bắt nạt được chúng ta. Yên tâm đi, đại ca sẽ bảo vệ mọi người."

Tuy Tử La và tiểu đệ không hiểu gì (cậu vẫn không biết nơi mà Tử La miêu tả là Thiên Đường), nhưng cậu biết Tử La đã lượn qua Quỷ môn quan một lần, chứ không sao gặp được cha mẹ. Cũng may bây giờ không có việc gì xảy ra, nếu không sau này cậu không còn mặt mũi nào gặp lại cha mẹ nữa.

Tử Vi nghe vậy đau lòng òa khóc, ôm ghì lấy Tử La: "Đều tại tỷ vô dụng, tỷ là trưởng tỷ mà không làm được gì, chỉ biết trơ mắt nhìn mọi người bị bắt nạt, còn lại tiểu muội...."

Tử Đào cũng ôm lấy Tử Vi và Tử La cùng khóc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!