Chương 59: Phiên ngoại 4

Từ nhỏ Đồng Thu đã tưởng tượng vô số lần, tương lai anh sẽ tìm dạng người nào cùng anh làm bạn đến già. Ngoại hình người đó nhất định là phải đẹp trai, hơn nữa vóc dáng phải chuẩn, cho dù sau này có già đi, cũng phải là một ông già đẹp lão.

Lúc sắp ba mươi tuổi Đồng Thu bắt đầu tuyệt vọng, anh cảm thấy anh tìm không được.

Con người càng trưởng thành sẽ càng khó thích người khác, cùng nhau kết giao đầu tiên là sẽ cân nhắc lợi hại, tình cảm chỉ còn là thứ yếu.

Điều này thật ra rất đáng buồn.

Cũng bởi vì vậy mà sau khi gặp được Hoắc Tri Hành, Đồng Thu cảm thấy người này gần như là phù hợp với tất cả các tiêu chuẩn kén chồng của anh. Mặc dù không có cái cảm giác yêu đương cuồng nhiệt cháy bỏng, nhưng hai người đều đã hơn ba mươi, không cháy bỏng nổi cũng là bình thường.

Đồng Thu khi đó đã nghĩ như vậy.

Hai người cứ không ấm không nóng như vậy mà kết giao mấy tháng, cảm giác vẫn còn rất tốt.

Đồng Thu người này đặc biệt giả tạo, ở trước mặt đối phương vĩnh viễn là một bộ dáng hiền lành ấm áp, theo như cách nói của Hoắc Tri Hành thì chính là: "Em thật sự chính là hình tượng giáo viên hoàn mỹ vẫn hay xuất hiện ở trong phim."

Đồng Thu được khen như vậy đặc biệt vui vẻ, cái mặt nạ nhỏ anh mang đúng là vô cùng thành công.

Giáo viên nhân dân hoàn mỹ sẽ không lén lút đi mua quần chữ T mỗi tháng, sẽ không tưởng tượng đến ngôi sao cầu thủ rồi bắn máy bay, cũng không có lười biếng ở nhà bắt chéo hai chân chơi game, thỉnh thoảng lại còn chửi thề.

Những thứ này anh phải giấu cho thật kỹ.

Đồng Thu thích nghe Hoắc Tri Hành khen anh, đắc ý đến phổng cả mũi.

Hai người biết nhau vào đầu mùa thu, hiện tại là tháng mười hai, mùa đông đến rồi, sinh nhật của Đồng Thu cũng sắp tới.

Đồng Thu là một người không có cảm giác gì với nghi thức, nhưng mà mẹ anh có, nhất là sau khi con trai bắt đầu bước qua tuổi ba mươi. Bà dường như đang cố ý nhắc nhở rằng Đồng Thu đã không còn là con nít, mỗi lần đều tổ chức sinh nhật cho anh vô cùng hoành tráng, khiến cho Đồng Thu cảm giác dường như sinh nhật mỗi năm của anh đều là đại thọ.

Nhưng mà năm nay, mẹ Đồng Thu đã có sắp xếp mới.

"Vậy nên, tiểu Hoắc rốt cuộc là có đến hay không?"

Từ khi hai người bắt đầu kết giao đến giờ, hơn ba tháng, mẹ Đồng Thu còn chưa có gặp Hoắc Tri Hành, bà rất sốt ruột, lúc nào cũng mong ngóng.

"Con vẫn chưa hỏi anh ấy." Đồng Thu nói: "Bọn con hiện tại mới được có bao lâu, mẹ không cần gấp gáp như vậy, từ từ sẽ đến."

"Từ từ sẽ đến, từ từ sẽ đến, anh từ từ sẽ  đến bao nhiêu năm rồi? Tôi cũng không có lạ gì anh."

Loại chuyện yêu đương cưới hỏi này vĩnh viễn đều không phải chuyện của một người, người bên cạnh cũng sốt ruột y như kiến bò chảo lửa vậy.

"Con hỏi xem thế nào?" Mẹ Đồng Thu lại dặn thêm lần nữa, "Đừng đi ra ngoài ăn làm gì, nói đến nhà mình, mẹ phải xem xét cẩn thận anh cảnh sát nhỏ này mới được."

Đồng Thu cười cười, sửa lại: "Đã hơn ba mươi tuổi, không phải cảnh sát nhỏ."

Đồng Thu rất ngại gọi Hoắc Tri Hành tới nhà, ngoại trừ thẹn thùng, còn có không muốn.

Mà lý do anh không muốn hoàn toàn là vì vấn đề của riêng bản thân anh —

- phòng ngủ của Đồng Thu gần như là có thể tiết lộ bản chất của anh ngay lập tức.

Nếu như Hoắc Tri Hành tới, hai người chắc chắn sẽ phải "vào thăm" phòng ngủ của Đồng Thu một lát, để không bị lộ, anh bắt buộc phải sắp xếp lại một lần.

Đồng Thu vô cùng lười biếng, bảo anh dọn dẹp phòng mình thật sự chính là đòi mạng.

Vậy nên anh cứ hoãn rồi lại hoãn, mãi cho đến khi không thể hoãn được nữa, mới nhắn tin cho Hoắc Tri Hành.

Đồng Thu: Thứ sáu này là sinh nhật em, buổi tối anh có thời gian đến nhà em ăn bữa cơm không? Mẹ em chân thành mời anh.

Hoắc Tri Hành vừa mới ở chỗ cấp trên ôm một bụng tức trở về. Phố Tam Hồ có một gia đình rất nổi tiếng, người chồng bạo lực gia đình, người vợ lần nào cũng báo nguy, nhưng mà bọn hắn nói muốn bắt giam người chồng, người vợ lại gây sự với bọn hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!