Chương 49: (Vô Đề)

Đồng Thu đúng thật là giấu Hoắc Tri Hành sắp xếp một chuyện nhỏ.

Khi đó, xảy ra chuyện không hay của Tiếu Khả Nhiên, Đồng Thu cả thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi. Nhưng mà ở trường học vẫn phải gắng gượng chống đỡ, mỗi ngày chỉ có khi cùng Hoắc Tri Hành trò chuyện hoặc lúc đối phương đến ở cùng mình mới có được chút an ủi.

Bởi vì sự kiện đó, Đồng Thu lần đầu tiên nghi ngờ có phải anh căn bản cũng không thích hợp làm giáo viên hay không, anh cảm thấy anh đã không hoàn thành được trách nhiệm.

Nhờ Hoắc Tri Hành khuyên bảo, anh không có vội vàng từ chức, nhưng cuối cùng vẫn xin với lãnh đạo nhà trường năm tiếp theo sẽ không chủ nhiệm lớp nữa, chỉ làm giáo viên dạy học mà thôi.

Đồng Thu cảm thấy anh cần có thêm thời gian để suy nghĩ lại.

Cũng chính đoạn thời gian đó, Đồng Thu cảm thấy lòng luôn bất an, lo lắng. Chỉ cần Hoắc Tri Hành không ở đó, anh cũng ngủ không ngon.

Hầu như đêm nào anh cũng hai tiếng tỉnh một lần, đôi khi còn mơ thấy Tiếu Khả Nhiên.

Anh tâm sự chuyện này với Sở Dao, Sở Dao nói: "Hay là chờ đến lúc ông được nghỉ, đi chỗ nào yên tĩnh giải sầu đi."

Con người rất dễ dàng bị mắc kẹt, một khi đã tiến vào trạng thái này, sẽ rất khó thoát ra, đi ra ngoài du lịch, thay đổi hoàn cảnh, hít thở không khí mới mẻ một chút, đúng thật là có thể giúp cải thiện tâm tình.

Bởi vậy khoảng thời gian đó, Đồng Thu chú ý tới các loại thông tin du lịch, nhưng anh không muốn đi theo đoàn đến các danh lam thắng cảnh, dứt khoát chọn lấy vài chỗ, lên kế hoạch tự mình đi.

Thời điểm làm ra quyết định này anh với Hoắc Tri Hành còn chưa có chính thức hợp lại, chỉ là mập mờ ái muội, anh thật ra cũng đã nghĩ tới hỏi thử xem đối phương có muốn cùng đi hay không, dù sao lúc trước Hoắc Tri Hành vẫn còn thiếu anh một cái tuần trăng mật, nhưng sau đó bận rộn đủ thứ chuyện, anh quên mất, mãi cho đến khi hai người chính thức làm lành, cũng không có nhớ ra phải nói với Hoắc Tri Hành.

"Thật ra, đi ra ngoài du lịch một chuyến cũng rất tốt." Sáng hôm sau lúc ăn cơm, cảnh sát Hoắc đã tiến hành thẩm vấn phi nghiêm chỉnh với thầy giáo Đồng, thầy giáo Đồng lựa chọn thành thật, cảnh sát Hoắc quyết định xử phạt khoan hồng, "Dù sao thì em cũng được nghỉ, không có việc gì làm, ngày nghỉ tính ra cũng khoảng 3 tháng nhỉ? Em ở trong nhà buồn chán đúng là rất vô nghĩa."

Đồng Thu ăn cháo, nhìn hắn: "Anh không định đi cùng em à?"

Anh hỏi xong liền cắn lưỡi, vẫy vẫy tay: "Quên đi, anh nào có thời gian đó."

Đầu năm ngoái hai người kết hôn, lúc đó thời gian đi hưởng tuần trăng mật cũng không có, hiện tại càng không cần phải nói.

Anh lẽ ra không nên hỏi.

"Anh xin lỗi." Hoắc Tri Hành rất ngại, nói thật, hắn cực kỳ muốn đi hưởng tuần trăng mật với Đồng Thu.

"Chuyện này có cái gì mà xin lỗi?" Đồng Thu nở nụ cười, cũng không biết là an ủi Hoắc Tri Hành hay là tự an ủi mình, "Thân là người nhà cảnh sát tốt nhất, em cũng phải có chút tự giác này chứ!"

Anh cắn một miếng trứng chiên, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi: "Này, năm nay khi nào thì bầu chọn người nhà cảnh sát tốt nhất? Em phải tiếp tục đăng quang."

Hoắc Tri Hành xấu hổ cười cười: "Không tiếp tục được nữa rồi."

"Tại sao? Là bởi vì từng ly hôn nên hủy bỏ tư cách tranh cử của em à? Đây là phân biệt đối xử! Em không chấp nhận!" Đồng Thu một bộ dáng chịu oan ức to lớn, bĩu môi hờn dỗi.

Có đôi khi Đồng Thu cũng sẽ biệt nữu giống như một đứa trẻ, Hoắc Tri Hành đặc biệt thích anh như vậy.

"Đã bầu chọn hồi đầu tháng 6 rồi." Hoắc Tri Hành nói, "Lúc đó anh bề bộn, cũng không có để ý, kết quả bị cấp trên gọi lên nói chuyện."

"Làm sao vậy?" Nghe xong Hoắc Tri Hành nói bị cấp trên gọi lên nói chuyện, Đồng Thu liền hồi hộp.

Ai mà không sợ cấp trên chứ?

"Đồng nghiệp phụ trách chuyện này không biết hai chúng ta ly hôn, đưa em vào danh sách bầu chọn, cuối cùng đến lúc có kết quả bỏ phiếu, em hạng nhất, sau đó bọn họ đến chỗ lãnh đạo kiểm tra, chúng ta ly hôn rồi." Hoắc Tri Hành nói, "Là vậy đấy, bởi vì chuyện của hai chúng ta, mà phải bỏ phiếu lại một lần nữa."

"….. Em làm sao lại thảm như vậy!" Đồng Thu không vui nói, "Vậy thì chẳng phải là mọi người trong đơn vị anh đều biết chúng ta ly hôn rồi sao?"

"Uh huh!"

Đồng Thu nuốt trứng gà, trong lòng khó chịu: "Không được, hai chúng ta phải nhanh chóng đi lĩnh chứng lại thôi, sang năm cái danh dự này, vẫn phải thuộc về thầy giáo Đồng em!"

Tiễn cảnh sát Hoắc vất vả đi làm, Đồng Thu lại quay về trong chăn tiếp tục đi ngủ. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!