Vừa tròn một tháng ha🤣🤣🤣
-------
Lỗ hậu be bét máu, sau chục phút đồng hồ đâm rút Đăng liền lăn ra bất tỉnh. Phong chán ghét đi dến tát liền chục phát vào mặt anh ta, phát nào cũng dã man tàn bạo muốn sứt cả quai hàm, cuối cùng cũng gọi được người dậy. Lần này Phong không ra tay nữa, lớn tiếng gọi ra ngoài cửa, hai y tá già một nam một nữ bước vào nhấc Đăng lên tắm rửa, sau khi Phong rời đi, cả hai đều tháo hết quần áo để cho Đăng xem cơ thể loã lồ của mình.
Biết rằng anh mất sức liền cố tình không kiêng dè ép anh mút bướm dâm, y tá nam thì thèm khát mút liếm cơ thể tràn đầy nam tính, cuối cùng tại nơi quyến rũ nhất của đàn ông đấy như một con ma cà rồng hút sạch tinh tuý của người đàn ông đang chực chờ cái chết.
Trải qua một tuần làm tình đầy thác loạn đó, những tưởng cuộc đời của mình sẽ kết thúc như vậy, thì y tá già bỗng gọi anh dậy, nhân lúc nửa đêm đưa cho anh tư trang, nói anh lánh đi nơi khác sống, ông chủ của họ chỉ nhất thời nổi nóng muốn hành xác người, bây giờ chắc cũng thoả mãn rồi, không có bám vây đuổi giết anh nữa đâu, chỉ cần anh chịu sống yên ổn.
Đăng vô cùng biết ơn, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, còn nói họ cho mình số điện thoại sau này sẽ tới báo ơn.
" Không cần, em ở goá đã lâu, mấy ngày vật lộn trên giường cùng anh như đưa em trở về thời tươi trẻ vậy, em rất thích"
- y tá nữ nói.
Mắt Đăng rưng rưng, nhớ đến hành động lạnh nhạt của mình những ngày vừa rồi, lại ôm ấy cô hôn ngấu nghiến, xong cũng chỉ như thế, anh không chơi người già được.
" Nhanh lên đi, em không chắc họ sẽ tới vào lúc nào đâu, nếu bây giờ họ tóm được anh, không những anh bị bắt lại, bọn em cũng bị đánh đập dã man đó".
" Vậy anh đi, anh sẽ nhớ mãi không quên ơn này, chào các em, tình yêu của anh"
- Đăng gửi nụ hôn gió tới cho cả hai, lập tức biến mất giữa màn đêm.
Ở bên kia, Phong một tay xem điện thoại, một tay ngả ra đằng sau làm gối, bên dưới Minh dùng đầu lưỡi của mình cọ loạn trong ống tiểu của anh, khao khát chờ uống:" Đói lắm rồi hả?"
- Khoa hỏi.
" Ưm... ưm"
- những âm thanh vô nghĩa truyền ra, biểu hiện cho cơn đói khát không thể nhấc miệng ra dù chỉ một giây.
Phong rất hài lòng, dùng sức ấn đầu cháu mình vào sâu hơn.
" Cậu đang xem gì mà chăm chú vậy?"
- nãy giờ cứ cười tủm tỉm hoài.
" Là một con chó vừa thoát ra khỏi lồng"
- Phong từ tốn giải thích.
" Chỉ thế thôi?".
" Chỉ thế thôi".
Minh thầm cảm thán thế giới người lớn thật khó hiểu, lại chuyên tâm vào công việc cũ. Dương vật nằm trong bụng liên tục ngúng nguẩy như muốn thể hiện sự tồn tại, Minh ướt át nhìn về phía sau chú:" Ôm con đi".
Hiếu không chống cự nổi, lập tức thu thập cả cơ thể cháu mình vào lòng, cả hai trừu sáp lấy nhau phát tiết hết dịch cơ thể ra ngoài. Minh rên rỉ theo từng cú nhấp, thoả mãn phát tiết ra ngoài, thế nhưng đó mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Ngày hôm sau Minh đến trường, cả lớp đã nhộn nhạo cả lên, cậu biết lý do là tại sao nên chỉ ngồi yên vị trí của mình.
" Mày nghe tin gì chưa? Thầy đăng nghỉ việc rồi".
" Tiếc ghê, tao thích thầy ấy lắm! Vừa đẹp trai lại còn dạy hay, giọng cũng ấm áp. Có lẽ cả đời sẽ không còn ai có thể làm tao yêu thích môn văn như thầy ấy được nữa".
Từng lời nói như lưỡi dao bén ngọt cứa lên trái tim Minh, thầy Đăng tiền đồ xán lạn như thế, chắc hẳn đi đâu cũng được chào đón thôi. Thế mà thầy lại vì tôi mà phải chịu đựng những điều không đáng.
Cả buổi học hôm đó của tôi bị nhấn chìm trong sự tội lỗi, các bạn cũng hiểu cho tâm trạng này, bởi vì họ biết tôi là học trò cưng của thầy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!