Chương 6: Cháu Ngoan

Chú Hiếu không nghĩ nhiều, bỏ hết quần áo của mình và cháu, nhanh chóng xoay qua ôm cả người Minh vào lòng, sau đó liền nâng môi cậu lên hôn xuống, cặc cọ vào chim Minh dần dần cứng lên. Thế nhưng hôm nay bé yêu lại không vuốt cặc cho chú, cũng không đáp lại nụ hôn của chú luôn, chắc bé con buồn ngủ thật. Điều này làm chú trống vắng, mọi lần đều là cậu lăn lộn chú đến nóng bừng cả người lên, sau đó liền lén lút chạy vào wc vừa nghĩ về cậu vừa xả lũ.

Thế mà hôm nay cậu lại vất người chú này bơ vơ ở lại.

Không chịu yếu thế, cũng không muốn làm phiền cháu yêu, Hiếu chỉ có thể nâng mông bé yêu lên quặp vào eo mình, bản thân thì đẩy dương vật vào khe đít bé xinh, chú ma sát từ từ, chim đã bắt đầu chảy nước, nhưng muốn phóng ra vẫn chưa đủ, bèn ngậm lấy bầu ngực của Minh chiếm tiện nghi.

Tôi có thể cảm nhận rõ ràng con chim to của chú đang làm gì, còn có thể cảm thấy lỗ đít mình khẽ ướt, cơn sợ hãi liền ầm ầm nổi lên khiến tôi đẩy chú Hiếu ra trong vẻ giật mình hiện lên trong mắt chú.

" Chuyện gì vậy Minh?"

- chú hỏi.

" Chú đừng quay tay nữa"

- tôi sợ hãi lùi về.

Chú có thể thấy rõ biểu cảm của tôi, nghi ngờ:" Sao con lại biết từ này? Con biết ý nghĩa của nó sao?".

Tôi bị hỏi cho á khẩu, thầm kêu không ổn, chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ kể về Lộc xuất tinh trên trường cho chú nghe.

Chú Hiếu nghe xong liền đen mặt, sau cũng hoà hoãn lại, dù sao cháu mình cũng sắp lớn rồi, chuyện này sớm muộn cũng biết. Lại nói:" Vậy cháu sợ cái gì?".

" Cháu không thích mùi của nó, ngửi thấy liền buồn nôn. Thằng bạn đó đẹp trai lắm, nhưng sau khi nó bắn ra, cháu liền sợ nó. Cháu cũng sợ một khi ngửi thấy tinh trùng của chú liền sẽ sợ cả chú nữa. Làm ơn đừng làm thế"

- tôi như van nài.

Từng lời từng chữ của Minh bóp nghẹt lấy trái tim chú, Hiếu không khỏi che đi con cặc đang cửng chĩa về phía cháu mình. Chú nhớ tới tinh dịch của mình không khá khó ngửi, mặc dù có chút tanh nhưng nó khá nhẹ, hồi trước khi chú ăn uống không điều độ mùi nó còn nồng hơn. Nhưng chú không dám đặt cược sự yêu thích của cháu mình. Có điều nhìn thấy Minh sợ hãi thứ nó từng thích nhất, chú không thoải mái một chút nào, muốn vì bản thân mà biện minh:"

Không phải của ai cũng khó ngửi đâu, tinh trùng thơm hay hôi là do chế độ ăn uống của mỗi người. Chú đảm bảo với con tinh của chú rất thơm, con sẽ không hề khó chịu, đừng sợ hãi nó".

Câu nói này làm tôi nhớ đến anh Hoàng, anh cũng nói tinh của anh không khó ngửi lắm đâu, nhưng kết cục thì sao. Tôi nhăn mặt:" Tốt nhất từ giờ chúng ta đừng thân mật nữa, con không chạm vào chú, chú cũng đừng chạm vào con. Con không muốn ngửi lại cái mùi đó một giây phút nào nữa".

" Thôi được rồi, con không cần phải lo lắng nhiều như thế. Tinh trùng phải quay tay mới có thể ra được, chú cũng có thể nó ra lúc nào, lúc nào thì không. Con vẫn cứ việc làm những gì con thích, vẫn có thể rúc ngửi chim chú như thường, không cần lo nó bắn ra đâu"

- chú Hiếu đành phải thoả thuận, bây giờ chú không thể chứng minh cho bản thân mình tại chú cũng sợ Minh ghét nó.

Nếu chuyện đó là thật, giữa hai người sẽ có một bức tường chặn lại.

" Không được, hay chúng ta ngủ riêng đi. Con nhớ bạn con nói nó ngủ dậy liền chảy tinh ướt hết cả quần, chú lớn rồi cũng có thể bị mà"

- tôi rũ bỏ hết tất cả những gì có thể phá bỏ hình tượng của chú.

" Bao nhiêu năm nay ngủ cùng chú có bao giờ con thấy chú bắn tinh chưa?"

- chú hỏi lại.

"... Chưa".

" Vậy con sợ cái gì? Sự thật không phải ở ngay trước mặt sao? Thằng bé kia chính là tinh trùng ở trong người nó quá nhiều, cơ thể tự tiết ra để giải phóng. Còn chú thì khác, ngày nào chú cũng xả, con không cần lo lắng"

- chú Hiếu kiên quyết xử lí rõ ràng.

" Ngày nào chú cũng xả?"

- tôi nhớ có thấy chú làm vậy bao giờ đâu?

" Phải? Ngày nào tắm với con xong, chú đều phải xả vì con làm chú hưng phấn quá. Cái này cũng dễ hiểu vì con cầm chim chú cả ngày mà, còn hôn hít nắn bóp nữa, sao chú không có phản ứng được? Mỗi lần chú bảo con đi ra trước chính là khi chú bắn ra trong nhà tắm. Không phải là giấu con đâu, tại vì chú sợ chưa phải lúc, con còn bé tiếp thu sẽ không tốt. Vì vậy nên con có thể hoàn toàn tin tưởng khả năng của chú. Chú có thể cho con nghịch chơi thoải mái mà không sợ bắn ra"

- lời khẳng định sắt thép.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!