" Thầy này"
- tôi xấu hổ xì xầm.
" Yên tâm, bên ngoài yên tĩnh lắm. Giờ này em mà bắt thầy chậm lại thà giết thầy đi còn hơn"
- giọng Đăng ngấm mùi tình dục trở nên ồm ồm.
" Lồn em đã thế cơ à?"
- tôi được yêu mến mà phổng cả mũi, hắt cằm sướng ghê hồn.
" Cả đời này anh chỉ muốn rúc vào nơi này thôi"
- Đăng ôm chặt lấy tôi.
" Em cũng muốn ở bên anh cả đời"
- tôi thật tâm nói. Ai mà không muốn một ông chồng vừa đẹp trai, vừa tài giỏi còn ấm áp một mực kè kè bên mình chứ.
" Sau khi em tốt nghiệp, chúng ta sẽ về ở cùng nhau. Em muốn học trường nào thì thầy qua trường đấy dạy, không phải xa nhau dù chỉ một chút. Học xong chúng ta sẽ đi đăng kí kết hôn, rồi ra mắt bố mẹ, chuẩn bị cho một đám cưới viên mãn. Thầy tin chắc sự ưu tú của thầy sẽ chẳng gây nên sóng gió gì đâu"
- Đăng kể về một tương lai mặc dù vẫn chưa chạm tới nhưng lại hiện lên rất rõ nét, như thể nó chính là vận mệnh của mình.
" Thầy nói xa xôi quá, em muốn được làm vợ thầy ngay bây giờ cơ"
- tôi không muốn lớn tướng mới lấy chồng đâu.
" Chẳng phải chúng ta đang làm chuyện của vợ chồng sao? Vẫn chưa ăn no hả?"
- Đăng thúc vào lồn tôi một cái, âu yếm trêu đùa:" Xem ra phải phải tận lực hơn mới được".
Đăng bắt tôi quỳ gối, hai tay chống đất làm tư thế của loài chó, thầy ở đằng sau thúc vào cật lực, cú nào cũng khiến cả người tôi chao đảo mà run lên. Nơi giao hợp đã đẫm nước, tiếng nhóp nhép vang lên như có kẻ đang ăn vụng trong nhà bếp lúc nửa đêm. Tôi bị thầy chơi đến nhũn người, thân dưới ngày càng tê liệt, mất cảm giác mà từ từ rụng xuống. Thầy dán lưng lên, vuốt ve khắp cơ thể tôi như đang giảm bớt cơn đau nhức, lưỡi liếm láp cần cổ đã ướt đẫm vị mồ hôi, dương vật mặc dù vẫn luôn không ngừng chuyển động nhưng vẫn không thể thoải mái hơn chút nào. Nhiệt lượng ngày càng tăng như thiêu đốt thầy, đốt cháy cả nơi tuyệt mật đó, cả hai vừa đau đớn vừa khoái cảm cập nhật từng đợt sóng kích tình.
Thầy Đăng đột ngột rút ra lùi về sau, để lại nhóc con bối rối vẫn còn chưa hiểu gì mờ mịt quay đầu lại, thấy dương vật hẵng còn chỉ mình chĩa chĩa, tưởng là thầy muốn bú cu liền cúi xuống định liếm láp.
" Thầy đang đeo bao đừng bú, không có vị gì đâu"
- thầy ngăn tôi lại, cũng không định làm gì thêm nữa.
" Thầy ơi"
- tôi khó hiểu ôm lấy thầy, lại trèo lên đùi thầy ôm chặt lấy, tay thò xuống nhét dương vật vào lại lỗ của mình:" Sao không chơi em nữa".
" Thầy muốn thấy em chủ động"
- Đăng thoả mãn hành động của Minh ban nãy, tán thưởng bằng một nụ hôn dài, dương vật cũng thúc lên mấy hồi làm em ấy lại rối bời dựa cả vào ngực thầy.
Dương vật lại ngừng đâm, chỉ có đôi môi liếm mút. A ngứa quá, sao thầy không tiếp tục? Thầy mệt hả?
- tôi nghĩ thế, lại chủ động lắc mông đâm sâu cây kiếm hung tàn kia vào cơ thể. Cảm giác tự động này quả là khác rất nhiều so với bị đâm, có thể tự điều chỉnh theo ý mình, muốn sâu thì sâu, muốn nông thì nông. Tôi lạc vào niềm vui mới, như chơi trò bập bênh ở trên người của đàn ông trưởng thành nhún nhảy với cây đồ chơi người lớn kia.
Đăng say mê nhìn nụ cười ngây thơ khi làm điều mình thích với hình ảnh dâm đãng đối lập này, đúng là thứ đáng sợ nhất chính là sự ngây ngô của trẻ con, không chút đề phòng mà đâm mình một nhát chí tử mà bản thân chẳng kịp nhận ra. Đăng cứ như bị chơi bùa mê thuốc lú, đờ đẫn ngắm nhìn đến say sưa, cơn nứng cặc cứ thế trào tới khi nào chẳng hề hay biết. "Phẹt" một tiếng, bao cao su căng đầy, tôi vẫn đang nhún nhảy nhiệt tình bỗng chốc khựng lại lại thứ đang căng ra trong bụng.
" Ha..."
- Đăng thở hổn hển vì lên đỉnh bất ngờ, mặt thầy bỗng chốc đỏ lên không biết nên nói với Minh thế nào, làm sao người bị đâm còn chưa ra mà mình đã chất ra cả đống rồi, việc này mà không giải quyết chặt chẽ thì sau này làm sao còn mặt mũi làm chuyện này với em ấy nữa.
" Thầy ra rồi à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!