Tôi quặp chặt lấy người thầy, cào ra những dấu đỏ thẫm, miệng méo mó bởi sự thô của dương vật.
" Lồn em bóp quá..."
- Khải cũng không dễ dàng gì, tinh thần căng thẳng cực độ, khúc thịt phía dưới đang biểu tình muốn vui sướng mãnh liệt, rỉ nước chẳng khác gì cái vòi nứt, vậy mà vẫn không thể chui vào. Cơ thể thầy run rẩy, mồ hôi túa ra như đang chịu cực hình. Sự khó chịu vì không được thoả mãn còn kinh khủng hơn cảm giác nhịn đi ỉa. Nếu bây giò thầy cầm cặc lên sóc thì cũng giải toả được thôi, nhưng như thế chính là không tôn trọng bạn tình, và người này không đáng để bị tổn thương một chút nào hết.
" Anh đau lắm phải không? Hay anh vào luôn nhé"
- tôi trông thấy vẻ dằn vặt trên mặt thầy cũng vừa tội vừa sợ. Sợ vì phải làm tình với tôi mà khổ sở như vậy, có phải thầy sẽ chán ghét không? Mình đúng là hết thuốc chữa, đã đau đến chảy nước mắt rồi mà vẫn sợ đối phương không thích mình.
" Anh không sao, đã bớt đau chưa?"
- anh cuốn lấy lưỡi tôi thay cho lời âu yếm.
" Đỡ rồi ạ".
" Ừ cố chịu nhé, anh vào đây"
- Khải lại nhích thêm một chút nữa.
" Á!!!"
- tôi cảm giác như lỗ hậu bị xẻ đôi, thống khổ ghì chặt lấy anh. Tại sao lại như thế nhỉ, quả thực của thầy Khải so với thầy Đăng lớn hơn thật, nhưng không đến nỗi lại khó vào như thế chứ? Lỗ hậu chẳng lẽ đã giãn đến cường độ tối đa sao.
" Anh nghỉ nhé"
- Khải không nỡ nhìn Minh đau đớn vì nhu cầu của bản thân mình, nhẫn nhịn sẽ không đi vào nữa.
" Không được! Hôm nay anh nhất định phải xuất tinh vào người em"
- tôi thấy thầy có ý định bỏ cuộc liền hoảng loạn ôm chặt lấy. Không được, nếu thầy không muốn làm tình với mình chắc chắn tình cảm sẽ đi xuống, mình không muốn gặp nhau chỉ để bú dương vật thôi đâu.
Được người mình thích níu kéo đòi tinh trùng của mình, thằng đàn ông nào có thể chịu được? Khải hừng hực khí thế hôn ngấu nghiến môi của Minh, lại lấy tay bắt đầu khuếch tán, lần này thầy cho luôn ba ngón vào. Với kích cỡ này hậu huyệt có thể chịu được, Minh liền rên ư ử dưới bàn tay anh:" Em sướng quá chồng ơi, địt em đi anh".
" Anh đau muốn chết rồi này, đừng khiêu khích chồng em nữa".
Khải cho thêm một ngón tay vào, Minh liền đến giới hạn, bắt đầu chịu đựng khó khăn. Thứ này dù cũng ngang ngửa dương vật thầy, nhưng xoè được chụm được, có thể làm hậu môn chịu đựng từ từ, đặc biệt còn trơn hơn, xem ra vẫn đỡ hơn nhiều thứ hàng thật kia. Sau một hồi vật lộn để quen dần với dị vật to lớn, Minh cuối cùng cũng có thể yên ổn mà thưởng thức kích cỡ này.
Khải đã không còn có thể chịu đựng được nữa, ngay lập tức rút ra đâm thẳng vào.
" Đau!!!"
- tôi hét lên, tát mạnh vào lưng anh một cái:" Rút ra".
Khải ở lì trong đó, thưởng thức sự nóng bức, chật chội tra tấn mê người, mặc dù không thể cử động nhưng so với tự thủ để phát tiết thì vẫn còn hơn nhiều lắm. Không biết có phải lỗ đít và lồn khác nhau hay không, lần đầu chơi lồn gái thầy cũng không thấy đã như thế này. Nó chỉ đem lại cảm giác đã thèm và chinh phục, như thầy đã trở thành người lớn, nhưng không thể công nhận chơi lồn đàn bà cũng rất tuyệt, chỉ có điều vẫn chẳng là gì so với việc chui rúc trong cái lỗ này.
Nếu là lúc trước ai nói cho thầy đít đàn ông đâm đã hơn lồn đàn bà, thầy sẽ vả cho nó một cái và nhổ cho một bãi nước bọt vào mặt. Nhưng khi tận mắt chứng kiến bản thân vì muốn được ở trong cái nơi bài tiết ra cứt này chịu cực chịu khổ đến biến dạng mặt mày, đã không còn gì có thể chối cãi. Thầy thích chơi đàn ông, còn hơn cả đàn bà. Ngộ nhận ra điều này chính là một cái tát lớn vào lục phủ ngũ tạng của một thằng trai thẳng suốt 29 năm qua, cứ nghĩ bản thân chính là tiêu chuẩn của sự nam tính của thế giới này, thế nhưng lại đổ gục chịu quỳ gối liếm láp một đứa con trai.
Có điều thầy vẫn chấp nhận sự thật này, nếu bây giờ bảo thầy đừng có chơi bê đê về lấy vợ đi, còn lâu lắm.
Lỗ lồn được nong rộng nãy giờ với sức chịu đựng đáng kinh ngạc cũng không phải là công cốc, đau đớn là còn đó, nhưng không phải là thấu tận tim gan như vừa rồi. Tôi cố gắng mạnh mẽ, ghìm nỗi đau vào trong, để cho anh từ từ luân chuẩn. Khải bây giờ đã có thể đung đưa nhịp nhàng thúc hết cả dương vật chạm đáy, khỏi phải nói đê mê đến cỡ nào. Tất cả của anh đều được ngâm vào trong thứ co bóp mềm dẻo ấy, như đấm bóp trên dương vật, thư thái mà hưng phấn.
Một giây trước vẫn còn ấm áp, giây tiếp theo liền có thể nóng chảy đến phát điên, tuỳ theo điểm tiếp xúc nhiều hay ít, chặt hay lỏng mà Khải được đi vào những thế giới khác nhau.
" Lồn em như là chuyến hành trình kì diệu vậy?"
- Khải câu lấy bờ môi Minh, ấn xuống.
" Nghe vui ghê"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!