Chương 17: Tắm Chung

Thầy Đăng ảo não đi theo vào phòng tắm, nhìn thấy cơ thể của Minh đang dần dần trần trụi, không hiểu sao mặt lại nóng lên. Sau khi cậu thả chiếc quần lót xuống, bờ mông béo núc ních, trắng ngần như muốn cầu người nhào nặn làm thầy cảm thấy khô khốc, tại sao mình lại liên tục xuất hiện những suy nghĩ không đứng đắn thế này?

Tôi quay lại thấy thầy vẫn nhìn chằm chằm tôi, bản thân không hề động đậy, liền xấu hổ vì bị nhìn chằm chằm, nhanh chóng che lại bộ phận nhạy cảm nhỏ bé nói:" Thầy mau cởi quần áo đi".

Thầy Đăng hoàn hồn, mới với lấy tay tháo ra từng chiếc cúc áo trên người, đường cơ bắp cứ thế dần dần lộ ra. Tạng người của thầy khá gầy, không có săn chắc hữu lực như của hai người kia, nhưng tuyệt đối dễ nhìn, cơ bắp hiện từng khối vẫn đủ khiến máu thịt tôi chảy ròng ròng. Đến đoạn kéo khoá quần chợt khựng lại, tôi chờ cả buổi vẫn không thấy kéo tiếp.

" Thầy sao vậy?"

- tôi tò mò.

" Khoá của thầy bị rắc à"

- thầy Đăng hơi hoảng.

" Để con giúp"

- tôi không chút nghi ngờ đi tới kéo nó xuống, còn tính xem mặt sau phéc mơ tuya bị kẹt ở chỗ nào, ai dè mới dùng chút lực thôi khoá quần thầy đã toẽ ra làm đôi rồi.

" Ủa được rồi này"

- tôi mừng rõ.

Thầy Đăng chỉ biết ậm ừ, còn tôi thì giúp thầy cởi nốt quần ra, bây giờ trên người thầy chỉ còn một kiện đồ lót màu đỏ, cơ mà khoan đã, sao nó lại to thế này?

Một cục u bự chảng gồ lên trước mặt tôi, cảm giác khô nóng khiến cho chim bé nhanh chóng phản ứng, ở trước mặt thầy mà dựng lên hót líu lo, cả hai đều xấu hổ không dám nhìn mặt đối phương.

Thầy Đăng vẫn là nắm bắt thời cơ, nhanh chóng cởi ra, chân thì bước nhanh vào bồn tắm ngâm mình, để cho làn nước nóng rực che đi cơn xấu hổ của mình.

" Vào đây đi"

- thầy hướng tôi gọi.

Tôi ngập ngừng bước một đi vào, ngồi vào chỗ đối diện. Cả hai cứ thể trôi qua mấy phút, cho đến khi thứ đó dần dần mềm xuống, Đăng mới đứng dậy ngồi lên thành bồn:" Giúp thầy tắm rửa nhé".

Tôi nhìn cơ thể bóng loáng kia, từng làn nước đang theo đường cuộn cơ bắp mà gồ lên, chim bé lại ngẩng dậy nữa rồi!

Thầy Đăng thấy cậu không đứng lên mà lại bò tới chỗ mình, sau đó quỳ đứng với lấy vòi sen bắt đầu xông ướt đầu thầy. Thầy biết lý do cậu không đứng dậy, cũng không thoải mái theo.

Tóc thầy rất mềm mượt, tôi trượt theo sợi tóc mà như đang vuốt ve mảnh lụa vậy, cứ thế vê miết dần quên đi mình phải tắm cho người đàn ông này. Thầy Đăng cũng bị chọc cười, đúng là suýt thì quên mất cậu nhóc này còn có mặt rất là ngốc nha. Giống như mát xa vậy, thầy nghển cổ thư thái nhắm mắt lại tận hưởng từng đàn kiến đang mơn trớn da đầu mình, tôi nhìn thấy vẻ hưởng thụ của thầy cũng sung sướng trong lòng, lại lấy ra dầu gội bắt đầu bôi lên khắp đầu, lại từ từng chỗ gãi nhẹ như lả lướt, như mời gọi, khi lại uốn éo tạo cảm giác ngứa ngáy muốn dùng lực thật mạnh.

" A chỗ đó, đúng rồi... gãi cho thầy đi, thầy sướng!"

- thầy Đăng thoải mái muôn rân người, không thể tin được gội đầu lại có thể đem đến tư vị sung sướng đến thế, cứ như vậy mà ngất ngây ở trong bàn tay cậu mà cầu xin kêu ca.

Tôi xả sạch bọt nước, mỉm cười với thầy:" Giờ muốn em gãi chỗ nào?".

" Khắp người đều muốn"

- nói xong thầy mới hối hận, này chẳng phải chỗ đó cũng được gãi sao?

" Tuân lệnh"

- tôi híp mắt nở nụ cười, bắt đầu ve vuốt cần cổ của thầy, từ từ gãi ta những vết bẩn do mồ hôi tích lại, không hề chán ghét một chút nào. Trái lại thầy Đăng lại không chịu được:" Hay để thày kì qua đã"

- ai muốn trước mặt người sùng bái mình lộ ra mấy thứ xấu xí đâu.

Tôi hôn lên vết bẩn đó một cái làm thầy chấn động, lại thì thầm vào tai thầy:" Ngồi yên, nếu không em sẽ liếm nó đấy".

Quả nhiên ai đó bị doạ sợ, rất ngoan ngoãn không dám nhúc nhích lấy nửa phần, dùng gương mặt thất kinh nhìn tôi. Mỉm cười hì hì đáp lại, tôi tiếp tục ve vãn đến lồng ngực của thầy, chơi đùa hai núm vú trên đó, thầy Đăng bị nhột rên khẽ một tiếng, nhưng vẫn định trụ lại bản thân không cử động, tôi lại càng miết mạnh hơn, cuối cùng làm cho chúng đỏ sẫm như máu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!