Chương 14: Ghen Tuông

Sau giờ nghỉ trưa, tôi cùng thầy và Hoài đi lên phòng nghỉ trưa, trong phòng còn có vài bạn học cùng giáo viên nữa, có vẻ cũng có khá nhiều bạn muốn có được thành tích. Tôi đi tới nói chuyện với họ, đều là học sinh môn Toán, căng à nha! Cái môn này đau đầu muốn chết, lên lớp bảy phải học hình học không gian, tôi ngu tịt luôn á. Đi thi toàn là nhờ điểm Toán Số kéo lại Hình, còn nhờ bọn bạn giúp vài câu, vì thế nên nhìn mấy bạn thi tuyển Toán này đầu tôi đều là ngưỡng mộ.

Mấy đứa con nít thấy được sùng bái như thế đương nhiên khỏi phải nói liền phổng mũi lên tận trời, môt hai câu liền xưng huynh gọi đệ, thân thiết ôm vai tôi, nói:" Cậu cũng rất giỏi mà, bọn tớ nghe Văn cứ như Kinh Thánh á".

" Đừng nói thế trước mặt thầy tớ nha, thầy sẽ buồn đó"

- tôi nhỏ giọng.

" Ấy bọn tớ không có ý đó đâu"

- bạn nam nhanh chóng thanh minh.

Đám trẻ hô to gọi nhỏ, mặc dù đã giảm âm lượng nhưng Đăng vẫn có thể nghe thấy, khoá môi khẽ nhếch lên, hướng về phía Minh lộ vẻ yêu chiều.

Hoài ngồi một bên quan sát đanh mặt lại, đi tới bên cạnh thầy, cậu ta học theo Minh:" Thầy ơi để em đấm lưng cho thầy nha".

" Không cần đâu, nghỉ trưa đi em. Chiều còn lấy sức học"

- thầy liền nằm xuống nhắm mắt lại.

Hoài thấy tâm tư không thành công, lại chuyển phương án, lấy gối kê lại sít bên cạnh thầy, cả người cũng dán theo, không quên gác một tay lên bụng thầy Đăng.

Đăng bị sự thân mật này làm cho hoảng hốt, giật mình lùi về sau, lại nhận ra hành động này hơi thất thố, nhưng thầy vẫn cảm thấy kì kì khi người không thân thiết lắm ôm ấp, nói ngại thì chắc là đúng hơn.

Hoài bị tránh ra liền xụ mặt, liền nói:" Thầy làm gì vậy?".

" À, thầy có hơi giật mình. Còn nhiều chỗ sao em nằm sát thế"

- lại nhớ ra câu nói này với học sinh không ổn:" Đang là mùa hè mà, thầy có chút nóng đó".

" Vậy thầy cởi áo ra đi, em quý thầy nên muốn ôm thầy"

- Hoài không vui lộ rõ trên mặt.

Thằng bé này cũng mạnh dạn quá đi, hổng có đáng yêu gì hết, mặc dù nó nói là quý mình,  nhưng so với Minh đúng là một trời một vực. Ấy chết, đều là học sinh sao mình lại đi so sánh với nhau thế này. Có điều nhìn ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình thế kia, không hiểu sao chẳng muốn nằm xuống chút nào.

Cuối cùng thầy Đăng phải lấy cớ đi vệ sinh, ai dè Hoài cũng theo cùng, thầy đành phải bó tay dắt theo cậu ta. Ngồi trong nhà vệ sinh năm phút, Hoài đứng chờ bên ngoài đã bắt đầu mất kiên nhẫn:" Thầy ơi bụng thầy làm sao vậy?".

" Em đi ngủ trước đi, bụng thầy vẫn đang khó chịu"

- chỗ khó chịu không phải bụng mà là nhóc đó trời, đi ngủ dùm tôi cái.

Hoài cũng không muốn đợi ở cái nơi hôi hám này, nhanh chóng chạy mất tiêu. Thầy Đăng cũng chuồn theo sau đó, lại đi lượn một vòng, ước chừng thời gian mới rón rén mở cửa đi vào, quả nhiên mọi người đều ngủ hết. Hoài vẫn nằm ở chỗ thầy lúc nãy, còn có dấu hiệu xâm chiếm luôn cái gối của thầy luôn rồi. Trái lại Minh thì ngoan ngoãn nằm một góc cách hai người một đoạn.

Vì thầy nằm ở ngoài cùng nên bên cạnh chỉ có Hoài thôi, không nghĩ đến chính mình bây giờ lại bị học trò mình muốn dạy dỗ doạ sợ, lại thực sự không dám nằm xuống, liền đi tới tủ lấy một cái gối khác nằm xuống gần Minh.

Lúc Hoài tỉnh dậy, liền thấy thầy đang nằm cạnh tên khốn kiếp Minh, bỏ luôn mình một góc. Cơn giận dữ lan đến đỉnh đầu, cậu ta đi tới:" Sao thầy lại nằm cạnh cậu ta?".

Đăng còn chưa có tỉnh ngủ đã bị một khuôn mặt ghé sát đến làm giật mình, ú ớ một lúc mới khôi phục được:" Ban nãy em nằm luôn ở chỗ thầy rồi, bèn phải đi qua chỗ này, mà chỗ nào cũng đâu có quan trọng đâu".

" Trời ơi lỗi tại em sao, để em đấm lưng cho thầy nha"

- Hoài nhảy bổ ôm lấy thầy một cái, xong lại tiến tới bóp vai cho thầy, sung sướng trong lòng nhìn Minh đang trợn mắt há mồm. Haha dám tranh với tao hả?

Gì vậy trời? Thằng nhóc này vừa nhìn mình bằng thái độ coi thường ấy hả?

- tôi không thể tin nổi. Lần đầu tiên tôi bị giống đực ghét á! Có điều cũng không tiện làm loạn, mặc dù dấm chua bốc lên nồng nặc nhưng tôi vẫn phải giữ hình tượng đáng yêu nói mình lên lớp trước xong liền cùng nhóm kia ra khỏi phòng.

Thầy dạy Toán đi qua chào hỏi:" Quan hệ tốt quá nhỉ? Tôi cũng muốn được đấm lưng cho".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!