Chương 6: Chị Gái Bí Ẩn

Trong khu rừng hầm ngục Folfihm tăm tối, một cảnh cổng hắc ám xuất hiện. Từ bên trong cánh cổng, một thiếu nữ sở hữu mái tóc đen huyền bí bước ra. Đôi mắt Thiếu nữ sáng lên một sắc tím tựa sapphire, chiếc khăn choàng hoa lavender trên cổ Thiếu nữ bị gió thổi tung bay phấp phới.

"Fuuu... Cuối cùng, cũng đến được nơi." Đặt tay ở trước ngực, Thiếu nữ tóc đen thở ra một hơi nhẹ nhàng.

Nhận thấy được nguồn ma lực khác thường từ Thiếu nữ tóc đen, đám yêu ma sinh sống gần đó bỏ chạy vào sâu trong rừng. Thế nhưng, Thiếu nữ chẳng quan tâm đến điều đó. Sau khi đặt tay lên thanh kiếm, và xác nhận nó vẫn đang được treo bên hông, Thiếu nữ an tâm cất giọng nói trong trẻo của mình.

"Hollow Knight, hãy mau đi thu thập thông tin quanh đây. Hành động trong âm thầm nhé. Đừng gây quá nhiều sự chú ý."

Đồng hành cùng thiếu nữ là một tên Tử binh toàn thân khoác áo choàng đen. Hắn đeo một chiếc mặt nạ xương thú trông rất dị họm. Khi được Chủ nhân gọi tên, Hắn cúi đầu đầy kính cẩn.

Nghe hết mệnh lệnh của Thiếu nữ, Hắn không nói năng gì, chỉ gật đầu thể hiện rằng bản thân đã hiểu. Mất vài giây chuẩn bị, toàn thân Hắn tan chảy, Hắn hóa thân thành một cái bóng, rồi biến đâu mất dạng dưới một gốc cây.

"Giờ thì... Hi vọng mình có thể đến kịp lúc. Dù thế nào đi nữa, mình chắc chắn phải ngăn chặn trước khi bi kịch xảy ra!"

Cuộc tấn công của bọn Goblin đã bị tém gọn lại bằng một kỹ năng của chị Aicy. Sau khi trận chiến... Cuộc thảm sát một chiều kết thúc, tôi và Allen cùng trở về nhà.

Vẫn như mọi hôm, Allen sẽ đến nhà tôi chơi một chút, rồi cùng nhau chuẩn bị bữa tối.

Lúc này, trong nhà chỉ có hai đứa chúng tôi. Mẹ và những người lớn khác sẽ nán lại tại kho lương thực. Hình như người trong làng đang muốn mở một buổi thảo luận xem là, sẽ phải đáp lễ những vị mạo hiểm giả dũng cảm như thế nào.

Về chuyện đó cứ giao cho người lớn, hai đứa trẻ con như chúng tôi ở lại cũng không làm được gì. Vì vậy, tôi kéo Allen về trước, tất nhiên đã được sự đồng ý của mẹ.

"Khi nãy, cậu có nhìn thấy không!" Giọng tôi có phần hào hứng.

"Ừm, có. Chị Aicy gì đó rất tuyệt..." Sắc mặt của Allen có vẻ như không được vui lắm?

Thật sự thì, hiếm khi mới có cơ hội được tận mắt chứng kiến mạo hiểm giả chiến đấu với quái vật. Là người có cùng chí hướng muốn trở thành mạo hiểm giả, tôi tin rằng Allen cũng đang rất nóng lòng muốn cùng tôi bàn luận. Vậy mà, thái độ của Cậu ta lại thế đấy! Chán thật...

"Chỉ một kỹ năng thôi, bọn goblin đã bị diệt sạch! Haaaa! Chị Aicy vừa xinh đẹp, lại vừa rất mạnh. Ngưỡng mộ mất thôi..." Phản ứng gì đi chứ! Tên ngốc Allen này!!

"Haiz...." Cậu ta thở dài.

Hưm, tốt thôi! Không thèm nói chuyện với Cậu ta luôn.

Tôi sẽ tự kỷ một mình vậy...

Nhắc đến Chị Aicy, chị ấy thật sự vượt quá tưởng tượng của tôi. Ngoài từ "tuyệt" ra, vốn từ của tôi không còn từ nào đẹp hơn thế nữa. Chị ấy thật sự rất rất tuyệt vời!

Yaaaa! Thích chị Aicy quá! Ước gì tôi cũng được như chị ấy nhỉ! Ngồi chống cằm lên tay. Tôi nhớ đến bộ dáng siêu ngầu của chị Aicy, và thở ra một hơi đầy cảm thán.

Phải công nhận rằng, chị ấy thật sự rất mạnh. Tôi không nhớ rõ lắm, nhưng hình như chị Aicy đã dùng Băng ma pháp đống băng toàn bộ bọn Goblin, và ra đòn Hỏa ma pháp để thổi tan chúng. Nói chính xác, chị ấy đã dùng đến hai kỹ năng, mà một với hai thì khoảng cách cũng chẳng khác là bao, nên cứ tính là một đi.

Danh dự được trở thành một thành viên trong tổ đội Dũng Sĩ, quả nhiên là không tầm thường. Thực lực của chị Aicy hoàn toàn nằm ở một chiều không gian khác biệt. Nhóm anh Adolf không tham chiến, chắc cũng vì sợ làm vướn chân chị Aicy đây mà.

Chà chà, nếu trở thành một mạo hiểm giả, tôi muốn được mạnh mẽ như chị Aicy... Tất nhiên, tôi thừa biết mình không có cửa rồi. Nhưng mơ ước thì có ai tính phí, cứ việc thoải mái thôi.

"Tâm trạng... Millia có vẻ tốt nhỉ..." Chịu lên tiếng rồi à? Tôi cứ tưởng Cậu ta ngủ luôn rồi ấy. Nhìn kỹ thì quanh mắt Cậu ta có quầng thăm. Đêm hôm qua Cậu ta đã không ngủ đủ giấc sao? Thật là!

"Tất nhiên rồi! Chị Aicy rất rất tuyệt đó! Nếu trở thành mạo hiểm giả, mình muốn được giống chị ấy!"

Tôi nghĩ rằng đây cũng chỉ là một điều đương nhiên. Được nhìn thấy sức mạnh tuyệt diệu của chị Aicy, không chỉ riêng một mình tôi, những người có cùng chí hướng trở thành mạo hiểm giả như tôi, và những mạo hiểm giả khác nữa ít nhiều sẽ phải ngưỡng mộ chị ấy thôi. Chắc vậy.

"Hì hì... Millia dễ thương quá..." Allen nhe răng cười.

??? Gì thế.

"Allen, cậu có bị sao không?" Tôi thử hỏi thăm cậu ta. Thật sự thì, cậu bị làm sao vậy? Từ nãy đến giờ, biểu hiện của cậu hơi bị lạ đấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!