Chương 3: Vòng Tay Của Mẹ

"Bé cứ như viên pha lê quý giá vậy. Vừa xinh đẹp, lại vừa mỏng manh dễ vỡ."

Tên Adolf bắt đầu luyên thuyên gì đó. Tôi nghe mà chẳng hiểu hắn đang muốn nói điều gì. Tôi cũng định sẽ hét lên cầu cứu, nhưng lở như người chạy đến đầu tiên là trưởng làng hoặc Allen ở bên kho lương thực, thì họ chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Mặc dù, tôi nghĩ hắn sẽ không dám hành động lỗ mãng đâu. Vì còn có chị Aicy ở ngoài kia. Tuy nhiên, một kẻ ngay cả bé gái chỉ mới mười bốn tuổi còn không tha như hắn, thì thần kinh có còn bình thường hay không đã là một nghi điểm rồi.

Tôi không thể khinh suất.

"Bé có mùi hương thơm quá."

Áaaaaaa. Quả nhiên là không được rồi. Tôi không chịu đựng nổi tên này nữa.

"Thả ra, thả em ra!"

Tên biến thái đội lốt mạo hiểm giả đang ngửi mùi cơ thể của tôi kìa! Tôi có được tắm bằng xà phòng đâu, toàn tắm bằng nước thường không hà. Thơm tho ở chỗ nào chớ!

"Phản kháng của bé yếu xìu, đáng yêu thật."

Tôi cố gắng vùng vẫy. Cuối cùng cũng lấy lại được tự do của hai cánh tay. Tôi nhanh chóng dồn lực vào đôi tay, xiết thành hình nắm đấm đập lên đầu hắn. Cảnh tượng ấy trông giống đập chuột chũi. Tuy nhiên, điều đó chỉ làm hắn càng thêm phấn khích.

"Biến thái, thả em ra. Cái đồ biến dị. Dị thể!"

Hơi thở hắn trở nên thô thiển hơn, có phải do tôi tưởng tượng không?

"Ha-... ha

- thêm nữa đi bé."

HÍiiiiiiiiiii! Không lẽ, khi tạo ra hắn ta, Thần thánh đã cho nhầm vào đó một ít tinh chất M (khổ râm), một ít dị dạng, và một chút lolicon (yêu rau xanh) à! Hắn ta chẳng khác gì một khối biến thái di động cả.

1

"Thả ra.."

Hết hơi. Cảm giác này giống như hết pin vậy.

[Cảnh báo: Điểm SP đã sử dụng vượt 75% mức độ cho phép. Chỉ còn lại 2/18.]

Nhắc mới nhớ, sau khi ăn sáng xong. Tôi đã tập thể dục rèn luyện cơ thể. Lúc đó, chắc chắn SP đã giảm đi rất nhiều. Nếu đúng như những gì hai anh chị nói, tôi mà còn vùng vẫy, chống cự nữa thì có khi chết thật. Tôi không muốn có một cái kết vớ vẩn như này đâu.

"Đã kiệt sức rồi sao? Bé thật sự rất yếu đó."

Không cần nói, tôi cũng tự nhận thức được. Đúng là tên đáng ghét!

Tình hình này tội tệ thật.

"Anh thấy, bé yếu như vậy sẽ không thể sống sót nổi trong thế giới cá lớn ăn cá bé này đâu. Nếu bé đồng ý làm hầu gái cho anh. Anh sẽ đảm bảo cuộc sống của bé, bé sẽ không cảm thấy thiếu thốn bất kỳ thứ gì. Bé cần tăng level, anh sẽ bảo hộ cho bé. Anh sẽ bảo vệ bé khỏi những kẻ thủ ác!"

Tôi thấy kẻ thủ ác thật sự mới là hắn.

"Haiz.. Nạp năng lượng thành công."

Nói rồi hắn buông tôi ra. Trong một thoáng, tôi chẳng hiểu chuyện quái gì đang diễn ra cả.

"Anh chỉ đùa với bé chút thôi."

Hả?! Đùa... Tự nhiên tôi cảm thấy hụt hẫng. Mặc dù tôi chẳng kỳ vọng hắn sẽ làm gì mình, tất nhiên tôi không muốn điều đó, nhưng chẳng hiểu sao tôi có một chút thất vọng nhẹ. Mà thôi, quên chuyện đó đi.

"Anh đùa quá đáng lắm đó..." Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt đầy quở tránh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!