Đây là kết quả trạng thái của tôi sau khi hấp thụ cùng lúc 50 viên ma thạch của slime tuyết và lên cấp:
[Cấp độ: 2 -> 4
HP: 1236 -> 2350 MP: 135 -> 375 SP: 133 -> 933
-Năng Lực Phát Triển
Tấn Công Vật Lý: 52 -> 120 Phòng Ngự Vật Lý: 55 -> 200
Tấn Công Ma Pháp: 29 -> 118 Phòng Ngự Ma Pháp: 52 -> 112
-Năng Lực Rèn Luyện
Tốc Độ: 73 -> 473 Khéo Léo: 81 -> 115 Trí Tuệ: 84 -> 194
Thể Lực: 84 -> 279 May Mắn: 90 -> 483
>Kỹ Năng Chủ Động
Phân Tách Hoàn Chỉnh [B] Lv.2
Hóa Thể Lỏng [C] Lv.3
Hợp Thể [C] Lv.3
>Kỹ Năng Bị Động
Giảm Sát Thương Vật Lý (II) [E] Lv.2]
>Kỹ Năng Nhận Thức
Bản Năng Slime [EX] Lv. Max]
"T
-Thế, tại sao Rubiria lại cho tôi hết toàn bộ ma thạch của slime tuyết vậy...?"
Nói đúng hơn, tôi gần như đã bị ép buột phải ăn hết toàn bộ chỗ ma thạch ấy. Nhưng vì việc này chỉ giúp tôi mạnh lên thôi. Rubiria dường như cũng biết được điều đó. Làm như thế này, Rubiria được lợi ích gì chứ? Hoàn toàn không thể hiểu được ý định của nhỏ khiến tôi cảm thấy khá bối rối.
Nghe thấy giọng nói hồi hợp của tôi, Rubiria vẫn không màng tới. Sau khi đứng quan sát từ đầu đến chân một hồi, nhỏ bắt đầu tiến đến gần. Hết sờ các ngón tay rồi lại xoa bóp cổ tay và lướt ngón tay trên cơ nhị đầu cánh tay của tôi.
"... cậu đang làm gì vậy?"
Không thể chịu đựng được nửa, tôi tiếp tục lên tiếng hỏi. Giọng hơi run run.
"Trông không có vẻ gì là đã mạnh hơn."
Cặp mày nheo lại, trong giọng nói lãnh đạm của Rubiria, tôi có thể cảm nhận được đôi chút sắc màu của sự bất mãn.
Hiện tại đang là ban đêm, chỉ số của tôi không bị ràng buột bởi lời nguyền. Không biết trong mắt Rubiria, tôi như thế nào. Nhưng riêng bản thân, tôi cảm thấy mình đã mạnh lên kha khá đó nhé. Nếu là những con slime tuyết ban nãy, tôi tự tin có thể một nhát bổ đôi chúng. Chắc vậy.
"Đã ban đêm rồi, tôi có thể về nhà ngủ không?"
Nhân tiện, đây chính là mệnh lệnh của Rubiria. Kết thúc trận chiến với slime tuyết, nhỏ cho phép tôi về nhà nghỉ ngơi, dưỡng sức, nhưng sau bữa tối phải đến nhà nhỏ. Là như vậy đấy, cho nên tôi mới đang rơi vào tình cảnh khó hiểu thế này đây.
"Mừ, nô lệ không nghe lời của chủ nhân sao."
Rubiria trừng mắt nhìn tôi. Tuy vậy, bởi nét mặt thiếu cảm xúc này mà tôi không nhận thấy được bất kì áp lực gì từ nhỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!