Chương 41: Mắt Hồ Điệp.

Vừa mở cửa lớn ra, bụi bặm mù mịt xộc thẳng vào mũi, máy móc trong cửa hàng còn chưa chuyển đi, tất cả đều còn ở bên trong, chỉ là trên bề mặt đã tích một tầng bụi.

"Trần tiên sinh chuẩn bị làm nghề gì? Có cần những máy móc này không?"

Vương Kế Vũ nói: "Mặc dù thiết bị có hơi cũ nhưng vẫn có thể dùng, tuyệt đối không có bệnh ngầm. Ở đây có ba chiếc máy tính, còn có một vài công cụ và thiết bị khác nữa, nếu Trần tiên sinh cần thì ta nhượng cho ngươi với giá rẻ nhất, ta định đổi nghề rồi."

"Rẻ một chút nữa thì có thể mua được."

Trần Mặc nhìn qua, nhẹ nhàng gật đầu, ở đây có không ít đồ hữu dụng với hắn. Với những thứ cơ bản này, hắn chỉ cần mua thêm một vài thiết bị tinh vi nữa là có thể cải tạo thành phòng thí nghiệm tạm thời.

"Tất nhiên là rẻ."

Trên mặt Vương Kế Vũ lập tức lộ ra nụ cười vui mừng. Hắn đã có ý định chuyển nghề, những thiết bị này giữ lại cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể coi là đồng nát mà bán đi, bây giờ có Trần Mặc đồng ý mua lại, đối với hắn mà nói chính là thu hoạch bất ngờ, tuy rằng phải sang nhượng với giá rẻ, nhưng tổn thất cũng không lớn.

Thương lượng giá cả và ký kết thỏa thuận chuyển nhượng cửa hàng xong, Trần Mặc quét dọn cửa hàng một lượt, đem tất cả những thứ không cần dùng vứt đi. Mãi tới tận buổi tối, hắn mới trở về phòng trọ, tiến vào Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.

Hắn đã quen với hoàn cảnh bên trong thư viện khoa học kỹ thuật, nhìn thấy kệ sách cao hơn trăm mét cũng không sợ hãi thán phục như trước kia nữa.

Sau khi mở quyển sách màu đỏ sậm ở trung tâm thư viện ra, Thư Lão lại xuất hiện lần nữa.

"Thư Lão."

"Ngươi tới rồi."

Thư Lão nhìn Trần Mặc, hài lòng gật đầu: "Tới chọn kỹ thuật sao?"

"Vâng."

Trần Mặc gật đầu: "Ta muốn chọn một bản thiết kế điện thoại, bao gồm cả bo mạch chủ và giao diện bên ngoài."

"Ngươi muốn ta giúp ngươi lựa chọn?"

Thư Lão nói.

"Nơi này nhiều thiết kế điện thoại như vậy, ngươi để ta tìm thì không biết đến khi nào mới xong? Ngộ nhỡ chọn sai thì ta khóc không ra nước mắt mất."

Trần Mặc cười khổ, nói.

"Được, vậy ta liệt kê ra để ngươi chọn."

Ngón tay Thư Lão nhẹ nhàng ấn một cái, một quầng sáng cực lớn từ trên trời rơi xuống, lấp đầy toàn bộ chỗ trống bên trong thư viện. Từng cuốn sách lần lượt xuất hiện rồi xếp thành ba hàng trong và ba hàng ngoài.

Trần Mặc cũng không rõ ở đây rốt cuộc có bao nhiêu cuốn sách, chỉ thấy trên mỗi một cuốn sách đều có hình một chiếc điện thoại xem như trang bìa.

Điện thoại hình cục gạch, hình đồng hồ, hình mặt dây chuyền, hình mắt kính, hình mũ sắt, hình tròn, hình lăng,... đủ loại hình dạng mà con người có thể nghĩ ra đều có ở đây.

Nếu không phải Trần Mặc vô cùng tin tưởng Thư Lão, hắn thật sự là không dám xác định những thứ có hình thù kỳ quái này lại là điện thoại.

"Vẫn còn rất nhiều, ta không thể nào liệt kê hết được, ngươi muốn loại nào?"

Thư Lão hỏi.

"Ngươi giúp ta sàng lọc một chút được không?"

Trần Mặc quét mắt nhìn các cuốn sách trôi nổi trên không trung: "Hình dáng bình thường một chút, tương tự như những chiếc điện thoại phổ thông của chúng ta, loại mà kỹ thuật khoa học hiện nay có thể làm ra được.

"Hắn vừa dứt lời, một vài cuốn sách liền biến mất, lại có sách mới xuất hiện lấp đầy vị trí ban đầu, số lượng vẫn như cũ. Trần Mặc liên tục nói ra vài điều kiện, sách bay tá lả một hồi nhưng vẫn không thấy ít đi."Thư Lão, ngươi không thể lừa ta như vậy được, nhiều thế này sao mà chọn? Ta có thể xem thử mấy quyển không?"

Trần Mặc nhìn bầu trời đầy sách, cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Lần này hắn mới cảm nhận rõ ràng sức chứa của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật rốt cuộc lớn như thế nào, chỉ riêng sách công nghệ về điện thoại thôi đã nhiều như vậy, hơn nữa còn đã lọc qua mấy cái điều kiện của hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!