Trần Mặc đi thẳng tới thư viện. Tiểu Ngư đã ngồi ở đây trước đó, không còn bao lâu nữa là đến kỳ thi kế toán viên cao cấp, nên lúc nào có thời gian rảnh cô đều đến đây.
Sau khi tìm kiếm trên kệ sách một hồi, Trần Mặc cầm một đống sách chuyên ngành viễn thông rồi ngồi xuống bên cạnh Tiểu Ngư.
Ta đến rồi đây.
Sau khi Trần Mặc ngồi xuống, Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, cười ngọt ngào với hắn.
"Chào ngươi nhé, bạn gái của ta."
Trần Mặc mỉm cười.
"Xin lỗi, trong khoảng thời gian này ta phải chuẩn bị cho kỳ thi kế toán viên cao cấp nên không có nhiều thời gian đi cùng ngươi."
Tiểu Ngư nhìn vào mắt Trần Mặc, có phần áy náy.
"Nói mấy lời xin lỗi này với ta làm gì, chi bằng ngươi làm chút hành động thực tế đi."
Trần Mặc thì thầm vào tai cô.
"Đừng làm bừa, đây là thư viện."
Tiểu Ngư đỏ mặt, dở khóc dở cười:
"Sau khoảng thời gian này, ta sẽ cho ngươi một bất ngờ."
"Thật sao? Bất ngờ gì?"
Đến lúc đó sẽ biết.
Tiểu Ngư liếc nhìn quyển sách trên bàn Trần Mặc:
"Lần trước ngươi vẫn đang đọc sách vật lý, sao bây giờ lại đọc sách viễn thông?"Học cho giỏi để sửa máy tính cho ngươi đó."
Nói đến máy tính, Tiểu Ngư cười nhẹ, Virus trong máy tính lần trước gây ra chuyện lớn như vậy, bây giờ nghĩ lại cô cũng thấy buồn cười.
Thấp giọng tám chuyện một lúc, Trần Mặc bắt đầu chăm chú đọc sách, Tiểu Ngư nhìn chằm chằm vào gương mặt nghiêng nghiêng của Trần Mặc, ánh mắt trở nên dịu dàng.
Trần Mặc chăm chú xem sách chuyên ngành viễn thông cả một buổi chiều, cho dù hắn có thể lấy bản thiết kế điện thoại từ trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng tốt nhất cũng nên trang bị cho mình một chút kiến thức trước, bằng không đến lúc đó nhìn thấy bản mạch điện thoại thì lại mặt mày ngáo ngơ.
Ngày ngày đọc sách như vậy, hắn cũng không biết cứ đọc như thế này liệu đầu mình có bị nổ tung luôn không. Trạng thái hiện tại của hắn giống như là người đã ăn no mà vẫn không ngừng nhét đồ ăn vào miệng. Nếu không phải hắn đã khai phá tiềm năng cơ thể từ trước, e rằng giờ này đã ăn không tiêu rồi.
Day day ấn đường nhói đau, Trần Mặc thu dọn đống sách ở trên bàn, dẫn theo Tiểu Ngư rời khỏi thư viện.
Trên đường, Tiểu Ngư ngồi ở yên sau xe đạp Trần Mặc, trên mặt cô nở nụ cười thoả mãn. Bọn họ đều đang nỗ lực học tập, áp lực chắc chắn sẽ có, chỉ có những lúc rảnh rỗi như này thì mới có thể hưởng thụ sự thoải mái khó có được.
"Tiểu Ngư, ngươi ôn tập như nào rồi?"
"Cũng tạm ổn, có điều bài thi kế toán viên cao cấp không giống với mấy bài thi chứng chỉ tư cách hành nghề bình thường, vẫn có chút áp lực."
Tiểu Ngư nói:
"Qua một đoạn thời gian nữa là phải thi rồi, mấy ngày này ta có thể sẽ hơi bận, mỗi ngày đều phải ôn tập."
"Không sao, ta ở cùng ngươi."
"Tâm ý của ngươi, ta biết. Nhưng không phải ngươi đang khởi nghiệp sao? Ngươi đi làm việc của ngươi đi, ta không phải là trẻ con, không cần ngày nào cũng phải ở bên ta."
Cơ thể của Tiểu Ngư dựa vào lưng Trần Mặc, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!