Chương 196: Buổi lễ trao tặng (1).

Năm người trong phòng ký túc đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vốn chỉ đoán mò thân phận của Trần Mặc. Vì người bạn cùng phòng của bọn họ lại trùng tên với vị chủ tịch công ty Kiến Hành Quân, còn bạn gái của hắn lại là trợ lý tổng giám đốc ở công ty đó luôn, chỉ cần ngẫm nghĩ một chút là có thể đoán ra được.

"Tên nhà giàu này, mau mời cơm."

Lưu Đức mở lời.

Được thôi.

Trần Mặc lập tức gật đầu:

"Đi đâu ăn cũng được."

"Chúng ta đã từng thề là sẽ thất bại cùng nhau, kết quả ngươi lại âm thầm trở mình làm nam thần, ngươi muốn chúng ta phải sống sao đây?"

Câu này của Chúc Cương đã nói thay nỗi lòng của mấy người bọn họ.

"Đợi đã, ta phải chụp hình chung với tỷ phú, đăng lên vòng bạn bè giả trang bức. Bạn cùng phòng ký túc xá của ta có nhiều tiền như vậy, nếu ta có đi chém gió thì cũng có thể thêm vào người chịu nghe."

Cái tên Phổ Nguyên nhỏ con nhất, lập tức lấy điện thoại ra chạy đến bên cạnh Trần Mặc, xếp bàn tay thành hình cây kéo.

Ta cũng chụp.

Tên mập cũng lấy điện thoại di động ra:

"Chụp chung thêm một tấm nữa đi."

Mấy người trong ký túc xá náo loạn một trận, bọn họ vừa mới đăng hình lên vòng bạn bè không bao lâu, mấy bạn học ở phòng bên cạnh cũng chạy qua để chụp ảnh cùng Trần Mặc.

Chủ tịch của công ty Kiến Hành Quân là một truyền kỳ trong trường, giờ mà không chụp cùng, sau này bọn họ sẽ không còn cơ hội nào tốt như vậy nữa.

Trần Mặc mời mấy người trong phòng ký túc đi ăn cơm, bọn họ cũng không bởi vì thân phận của hắn mà cư xử khác xưa. Bữa tối ngày hôm đó tràn ngập tiếng cười, bọn họ cùng nhau kể lại một vài chuyện thú vị trong cuộc sống đại học, hoặc bàn về một vài dự định trong tương lai.

Sau khi tốt nghiệp, bọn họ sẽ phải tự đi trên con đường của riêng mình.

Trong khoảng thời gian ở cùng với nhau, giữa bọn họ thi thoảng cũng nảy sinh mâu thuẫn nhưng đều nhanh chóng được dập tắt, dù quan hệ không đến mức sắt son, nhưng bọn họ vẫn xem nhau như những người bạn tốt.

Sau khi uống rượu xong, Trần Mặc từ biệt với mấy người bọn họ rồi vội vàng trở về biệt thự của mình.

….

….

Sáng hôm sau, sau khi nhận được điện thoại báo thức của Tiểu Ngư, Trần Mặc lập tức rời giường rồi chạy tới trường học. Hôm nay là ngày tổ chức lễ trao tặng ở trường Đại học Tân Hải, hắn cần phải tham gia buổi lễ rồi còn lên bục diễn thuyết.

Bên ngoài trường học, Tiểu Ngư, Lý Lăng Phong, Lý Nhược Hi, hiệu trưởng Khưu Quốc Phong và một số giáo viên khác đang đứng chờ ở cổng chính.

Nhìn thấy xe chở Trần Mặc dừng lại, một đoàn người lập tức đi lên nghênh đón.

"Bạn học Trần Mặc, ta có chuyện cần phải xin lỗi với ngươi."

Sau khi nhìn thấy Trần Mặc, Khưu Quốc Phong lập tức mở miệng nói:

"Bởi vì có quá nhiều sinh viên đăng ký nghe ngươi diễn thuyết, khán phòng trong kế hoạch ban đầu không thể chứa đủ, cho nên tối qua chúng ta đã quyết định thay đổi địa điểm thành quảng trường. Vì sợ quấy rầy ngươi lúc đêm khuya, nên chúng ta cũng không kịp báo cho ngươi biết."

"Vậy à? Không sao đâu, đều giống nhau cả."

Trần Mặc trả lời hiệu trưởng. Đối với hắn mà nói, đó cũng chỉ đổi một cái sân khấu khác mà thôi, mình diễn thuyết ở đâu cũng vậy.

"Chương trình buổi lễ trao tặng ngày hôm nay là như thế này......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!