Chương 9: Sinh Tồn Trên Hoang Đảo(3).

Khi Trương Hằng kéo được ông chú kia lên bãi cát thì cả hai đều đã mệt lả.

Thậm chí Trương Hằng còn chẳng biết đoạn cuối mình đã bơi vào bờ bằng cách nào. Lúc đến gần đối phương hắn mới phát hiện eo của ông ta bị thương, đùi cũng bị đá ngầm rạch trúng nên không di chuyển được, chẳng trách chỉ có thể xụi lơ cho sóng nước đẩy đi.

Muốn kéo ông ta về cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Lúc bơi về, có mấy lần Trương Hằng nhịn không được mà muốn bỏ cuộc, nhưng không ngờ ông ta lại lạc quan, liên tục động viên hắn.

Cuối cùng Trương Hằng vẫn cắn răng, cố gắng kéo ông ta vào bờ.

Hai người nằm sấp trên bãi cát một lúc, Trương Hằng thật sự chẳng muốn cục cựa mảy may. Nếu có thể, hắn hận không thể nhắm mắt ngủ luôn tại chỗ.

Nhưng không ngờ chỉ hai phút sau, ông chú khỏa thân kia đã nói:

"Này, anh bạn. Bây giờ chúng ta đang ở gần xích đạo, nhiệt độ giữa trưa có thể lên tới 35-36 độ, cứ nằm thế này thì chúng ta sẽ mất nước nhanh lắm."

...

"Bây giờ tôi sẽ đưa ông tới chỗ râm mát." Trương Hằng lấy hơi vài cái, tích chút sức kéo ông ta tới sau vách đá rồi cởi áo của mình ra, băng sơ vết thương trên đùi cho ông ta.

Sau đó, Trương Hằng hoàn toàn kiệt sức, đến tảng đá cũng chẳng ném nổi, may mà nhặt được mấy trái dừa rụng trên mặt đất ở gần đó.

Người kia kia thấy Trương Hằng định đập dừa thì há miệng, muốn nói lại thôi.

Hửm?

"Tôi cũng không muốn ra vẻ được voi đòi tiên, nhưng nếu được thì cho tôi xin dừa tươi nhé. Mấy trái rụng dưới đất đều già hết rồi, chất lỏng màu trắng đục trong đó uống vào dễ bị tiêu chảy lắm, trên một hòn đảo hoang chẳng có gì như thế này thì dễ toi lắm."

"Ông có kiến thức sinh tồn nơi hoang dã cũng phong phú đấy nhỉ?"

"Tôi đã đi lính một thời gian, từng dành hai năm đi xuyên rừng Amazon. Nếu tính đến chuyện sinh tồn nơi hoang dã thì tôi nghĩ là mình cũng có thể xem là chuyên gia đấy."

Trương Hằng biết mình đã thành công.

Quả nhiên, một trò chơi xuất sắc sẽ không có ải nào hoàn toàn đẩy người chơi vào chỗ chết. Hắn biết rõ người đàn ông trước mắt chính là hy vọng để mình sống sót trên hoang đảo này.

Nhưng hắn lại lấy làm tò mò, rốt cuộc hai người còn lại là thần thánh phương nào.

Xét về độ khó, cứu ông chú này là dễ nhất, theo lối tư duy cố hữu của bên thiết kế trò chơi, nếu trả giá càng lớn thì phần thưởng sẽ càng cao.

Nhưng Trương Hằng không hối hận, hắn hiểu rõ tình trạng cơ thể của mình hơn ai hết.

Cứu ông chú này đã là cố sức lắm rồi, dù có bơi đến gần hai người kia thì hắn cũng chẳng có sức để kéo về.

Huống hồ gì, ông chú đầu trọc này có vẻ khá dễ gần.

Nếu làm thầy dạy nhập môn, đôi khi thái độ quan trọng hơn năng lực nhiều.

Quả nhiên, sau đó hắn bỗng nghe đối phương nói:

"Anh bạn à, cậu tìm vài trái dừa tươi giúp tôi được không. Cổ họng tôi khô quá, xong rồi tôi sẽ chỉ cậu cách tìm nguồn nước."

Không thành vấn đề.

Trương Hằng đã lấy lại chút thể lực sau khi nằm nghỉ một lúc, đúng lúc có thể đáp ứng yêu cầu của đối phương.

Lần này hắn ném một mạch mười bốn trái dừa, cho ông ta năm trái, bản thân thì chỉ lấy ba, sáu trái còn lại thì để dành.

Uống nước dừa xong, ông chú kia có vẻ khá hơn nhiều, còn vươn tay ra bảo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!