Chương 200: (Vô Đề)

Dù sao hiện tại tôi cũng rất bận, không có thời gian ngắm người đẹp.

Nhưng cô ấy cũng đang nhìn tôi, thấy tôi sắp rời đi cô ấy liền với theo gọi: Đinh Phàm.

Trong giọng nói mang theo một tia nghi hoặc, dường như đang dò hỏi.

Nghe thấy đối phương gọi tên của mình, tôi có chút sửng sốt.

Cô gái này là ai? Sao lại biết tên tôi? Chẳng lẽ là khách hàng cũ trước kia của cửa hàng nhà tôi?

Tôi thấy khó hiểu, nhưng vì phép lịch sự, tôi dừng lại và quay đầu nhìn cô ấy.

Mang theo một tia nghi hoặc hỏi: Cô là?

Cô ấy thấy tôi dừng lại hỏi một câu như vậy.

Biểu tình trên mặt liền thay đổi, không nhịn được mà cười một tiếng nói:

"Cậu không nhớ tớ sao."

Tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi thật sự không nhớ, nếu biết cô ấy là ai thì tôi đã không hỏi như vậy.

"Không, tôi không nhớ." Tôi lắc đầu.

Cô gái liền bật cười, sau đó làm ra một động tác tinh nghịch, mở miệng nói:

"Đinh – Nguyên - Bảo."

Lúc đầu tôi còn hoang mang bối rối nhưng sau nghe thấy hai chữ Nguyên Bảo liền thay đổi sắc mặt.

Đối với tôi hai chữ Nguyên Bảo đã gắn liền với hồi ức lúc nhỏ.

Trong ký ức của tôi có một cô bé rất mũm mĩm.

Bởi vì nhà tôi kinh doanh đồ cho người chết nên mọi người đều không thích tôi còn kêu tôi là đồ xui xẻo, mọi người cũng không thích chơi cùng với cô ấy bởi vì thân hình của cô ấy rất mập mạp.

Cũng vì vậy, chúng tôi đã trở thành bạn.

Mỗi ngày đều đi học đi về cùng nhau.

Bởi vì tôi với sư phụ làm nghề bán hương nến vàng mã nên thường bị cô ấy gọi là Nguyên Bảo.

Nhưng rồi một trận hoả hoạn đã cướp đi tính mạng của bố mẹ cô ấy.

Cuối cùng cô ấy bị đưa đến trại trẻ mồ côi, từ đấy đến nay chúng tôi cũng chưa từng gặp lại.

Cũng từ đó kỷ niệm cùng cô ấy đều bị tôi chôn chặt ở trong tim.

Lúc này tất cả ký ức đều chợt ùa về.

Tôi không khỏi ngẩn người hệt như có một luồng điện chạy qua, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn.

Thật không ngờ cô bé mũm mĩm trước kia giờ đây đã trở nên xinh đẹp như vậy.

Tôi nuốt nước bọt, có chút kinh ngạc.

Nhưng cô gái trước mặt lại cười rất tươi, lúc này nghiêng đầu nói:

"Sao vậy? Cậu không nhớ ra tớ à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!