Chương 199: (Vô Đề)

Khi kéo lên trên cùng, tôi mới biết có một bạn cùng lớp đã khởi xướng cho buổi họp lớp, thời gian đã được ấn định vào thứ bảy tuần này.

Gửi liên tiếp hàng chục bao lì xì đỏ vào trong nhóm, sau khi đọc các bình luận, tôi thấy rất nhiều bạn đều tán thành ý kiến này.

Nghĩ về những người bạn học của mình khi còn bé, có rất nhiều người tôi còn chẳng nhớ nổi hình dáng. Đã hơn mười năm trôi qua, tôi cảm thấy tham gia buổi họp mặt cũng không phải là một ý kiến tệ.

Tôi cũng bấm đồng ý trong phần bình chọn, sau đó xem video một lúc rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.

Kết quả là sáng hôm sau, tôi chưa kịp thức dậy thì chuông điện thoại đã reo lên đánh thức tôi.

Nhấc điện thoại lên, phát hiện là một dãy số lạ, tôi cũng không quan tâm, bắt máy hỏi: Anh tìm ai vậy!

Vừa dứt lời, đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng nói sang sảng:

"Đinh Phàm đúng không! Mình là Trương Tử Đào, bạn học tiểu học đây!"

Nghe đến đây, cả người tôi phấn chấn hẳn lên.

Tối qua trong nhóm tiểu học, cậu ta là người khởi xướng cho buổi họp lớp.

"Ồ! Là mình đây, lâu rồi không gặp!" Tôi cũng hồ hởi cất tiếng chào hỏi.

"Lâu rồi không gặp! Cậu để ý thông báo trong WeChat nhé! Họp lớp vào hôm thứ bảy, địa điểm ở khách sạn Hoàng Triều! Nhớ tới đúng giờ nha, bạn học cũ." Trương Tử Đào sang sảng thông báo.

Tôi không do dự, ngay lập tức gật đầu đồng ý, sau đó cùng Trương Tử Đào ôn chuyện một lúc, rồi mới cúp điện thoại.

Tôi lập tức đứng dậy mặc quần áo, đi ra ngoài thì nhìn thấy sư phụ đã bày bữa sáng lên bàn, lúc này sư phụ đang làm người giấy nhỏ.

Tôi không khách khí, bưng chén sữa đậu nành lên uống mấy hớp, sau đó kích động nói với sư phụ:

"Sư phụ, tối hôm qua con đột phá!"

Đột phá?

Sư phụ sửng sốt một chút.

"Vâng! Hiện tại con đã là đạo sĩ rồi!" Tôi vui vẻ mở miệng.

Kết quả sư phụ vừa nghe xong liền vô cùng sửng sốt:

"Nhanh như vậy? Thiệt hay giả?"

Tôi thấy sư phụ có phản ứng lớn như vậy, cũng có chút ngoài ý muốn.

Tôi trực tiếp gật đầu, sư phụ lập tức tiến lại chỗ tôi để kiểm tra. Sau khi phát hiện ra tình trạng của tôi đúng là đã đột phá, liên tục gật đầu nói không tệ.

Sư phụ còn vui vẻ kể lại chuyện trước kia ông mới bắt đầu tu luyện, cũng giống như tôi bây giờ, ước chừng phải mất nửa năm mới đột phá.

Không nghĩ tới, tôi mới tu luyện hơn hai tháng đã đột phá, còn nói thiên tư của tôi không tệ.

Thêm vào đó, sư phụ lại dạy cho tôi thêm một vài chiêu thức nữa.

Nhưng tất cả đều là một ít bùa chú vụn vặt, nhưng tôi cũng không chê, chân muỗi nhỏ cũng là thịt. Sư phụ dạy cái gì, tôi sẽ học hết cái đó.

Mấy ngày kế tiếp trôi qua rất yên bình.

Các ngày trong tuần, tôi đều ở nhà học vẽ bùa chú, thổ nạp luyện khí, ngẫu nhiên sẽ cùng Phong Tuyết Hàn ra ngoài đi dạo, hút điếu thuốc.

Theo lời nói của sư phó, tôi vừa mới đột phá, cần phải củng cố ổn định đạo cơ, cho nên phần lớn thời gian tôi đều ở nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!