Chương 198: (Vô Đề)

Trong lúc ngủ, tôi đã có một giấc mơ rất kỳ lạ.

Mơ thấy một cô gái đang ngồi trên một cây cầu bằng đá, dưới cầu có hàng triệu yêu ma quỷ quái, chúng quấn lấy nhau, hết lớp này đến lớp khác, há miệng giơ tay về phía cô gái.

Nhưng cô gái đó chỉ lẳng lặng nhìn chúng nó.

Tôi thấy rất nguy hiểm, muốn lên tiếng nhắc nhở cô gái ấy.

Kêu cô ấy đừng ngồi đó nữa, nguy hiểm lắm.

Nhưng khi đến chỗ của cô ấy, tôi phát hiện mình không thể phát ra bất kì một âm thanh nào.

Tôi muốn đi kéo cô ấy xuống, nhưng cánh tay của tôi giống như vô hình, không thể đụng vào người của cô gái ấy.

Tôi không ngừng kêu, không ngừng nhắc nhở.

Nhưng cô gái đó cứ cúi đầu, cũng không biết đã trôi qua bao lâu.

Cô gái đột nhiên ngẩng đầu lên, trong nháy mắt đó, tôi thấy cả người đều ngây dại. Cô gái đang ở trước mắt tôi, không phải ai khác mà chính là Mộ Dung Ngôn.

Mộ Dung Ngôn trông rất bi thương, trên khóe mắt còn vương lại tơ máu và nước mắt.

Cô nhìn đám ma quỷ vô tận ở dưới chân cầu đá, trong miệng đột nhiên nói: Chờ tôi!

Nói xong, cô không chút do dự mà nhảy khỏi cây cầu đá.

Nhìn thấy một màn này, tôi sợ đến mức ngây người.

Sau khi Mộ Dung Ngôn gieo mình nhảy khỏi cầu đá, trong chớp mắt đã bị đám quỷ nhấn chìm, tôi không còn nhìn thấy thân ảnh của cô ấy nữa.

Thấy vậy, tôi vô cùng khiếp sợ.

Tôi gào thét gọi tên cô ấy trong vô vọng.

Lúc này, tôi phát hiện mình đã có thể phát ra âm thanh.

Nhưng đã quá muộn, Mộ Dung Ngôn đã không thấy tung tích.

Không biết vì sao, lúc ấy trong lòng tôi tràn ngập cảm giác mất mát, cả người như rơi vào vực sâu tăm tối...

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tôi đột nhiên tỉnh dậy khỏi giấc mơ. Lúc này tôi mới phát hiện, tôi đã ngồi dậy khỏi giường.

Người tôi ướt đẫm mồ hôi, mà trời thì vẫn còn tối om.

Hóa ra chỉ là một giấc mơ.

Nhưng thật kỳ quái, đang yên đang lành sao tôi lại có giấc mơ kì quái như vậy?

Tôi hít một hơi thật sâu và kiểm tra thời gian, đã 10 giờ tối rồi.

Một giấc ngủ này tôi đã ngủ tới mười một tiếng đồng hồ, bụng cũng đói nên tôi đi ra bên ngoài tìm gì đó ăn tạm.

Sau đó tôi trở vào phòng và xem TV một lúc, nhưng Chương trình đêm khuya khá nhàm chán.

Bây giờ tôi không ngủ được nữa đành phải ngồi xếp bằng ở trên giường, bắt đầu hít thở và tập luyện theo phương pháp mà sư phụ đã dạy.

Nhưng ngay khi tôi bắt đầu thổ nạp, tôi cảm thấy có gì đó rất lạ.

Tôi phát hiện đan điền của mình đang phồng lên, sau đó càng ngày càng căng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!