Chương 36: (Vô Đề)

Edit: Mean

Lão Trần cảm thấy hơi tức giận, nghe xong muốn đánh lão Dịch bất tỉnh sau đó trực tiếp kéo người lên giường làm 21 cái play.

Đáng tiếc là đừng nói có dám hay không, chỉ sợ đánh xong mình lại khóc vì đau tay.

Lão Dịch không biết tính toán trong lòng lão Trần, đang cười thì tự nhiên nấc một cái.

Hiện trường im ắng vài giây, sau đó đến lượt lão Trần hahahahahaha, hai người ha ha một trận rồi cùng im lặng.

Lão Dịch:

"Này, anh nghĩ em một mình, anh cũng một mình, hay là mình sống cùng nhau đi, anh lớn tuổi rồi cũng không muốn lăn lộn nữa."

Lão Trần: Được.

Lão Dịch đến muộn một phút, bị chú bảo vệ cười nhạo không thương tiếc.

Lão Dịch hi hi ha ha ném cho chú một túi bánh, ngân nga đi đến văn phòng.

Sau một ngày cao hứng, đầu óc lão Dịch nổi đầy bong bóng màu hồng lái xe đến nhà lão Trần, nhưng khi đến nơi gõ cửa một hồi lâu vẫn không có ai trả lời, cau mày rút di động ra điện cho lão Trần.

Lão Trần:

"Em định gọi cho anh."

Lão Dịch: Em ở đâu?

Đang ở cửa nhà anh, Lão Trần nói,

"Anh ở đâu rồi? Tăng ca sao?"

Lão Dịch:

"… Anh đang ở trước cửa nhà em.".

Lão Dịch yêu đương từ trước đến nay chưa từng gặp phải tình huống như này, đứng lặng người vài giây rồi vội vã về nhà, đến nơi thì lão Trần đã ngồi xổm ở cửa đợi.

Lão Dịch cười với anh một cái, lấy ra một cái chìa khóa:

"Về sau cứ vào trong đợi anh là được."

Lão Trần ngẩn người, từ trong túi móc ra một cái chìa khóa, hai người nhìn nhau một hồi, đồng thời cười ra tiếng.

Trần Lôi Lôi cảm thấy bố mình gần đây sao sao ấy, nhưng vì chưa có kinh nghiệm yêu đương nên cô không nhìn ra chỗ nào không ổn, chỉ nghĩ thời kỳ mãn kinh của bố đến rồi.

Cho đến một buổi sáng thấy bố cạo râu, xịt nước hoa mới phát hiện mình gặp ma rồi.

Trần Lôi Lôi một lời khó nói hết nhìn chằm chằm cho đến khi bố ra ngoài, cô gọi, Bố đi đâu vậy?

Lão Trần giật mình nhìn lại: Đi dạo.

"Đi dạo sao phải xịt nhiều nước hoa vậy?" Trần Lôi Lôi hỏi,

"Hơn nữa hôm nay trời hơi lạnh đó, mặc áo sơ mi tròng thêm cái áo hoodie vậy không sợ bị cảm sao?"

Lão Trần lần đầu tiên bị con gái nhắc nhở mặc thêm quần áo, trong lòng có chút cảm động, cũng hơi chột dạ:

"Mùi nước hoa nồng lắm sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!