Chương 4: (Vô Đề)

Úc Sương chưa từng trải qua mấy chuyện như vậy nhưng từng thấy tận mắt.

Khi đó cậu vừa tới nhà họ Đàm không lâu, còn chưa quan hệ với Đàm Luật Minh. Về điểm này Đàm Luật Minh rất nguyên tắc, nhất định phải đợi Úc Sương trưởng thành mới chịu chạm vào cậu.

Vì thế hơn một năm Úc Sương ở nhà họ Đàm rất nhàn nhã, mỗi ngày đọc sách đi học, học trồng hoa, sao lá, học pha trà, chơi nhạc cụ, hoặc sẽ đi viện bảo tàng, nghe hát kịch, bồi dưỡng thẩm mỹ của bản thân.

Một ngày nào đó Úc Sương về nhà, mang theo đồ ngọt mà Đàm Luật Minh thích, quen cửa quen nẻo lên lầu tìm hắn. Lúc đi qua hành lang đẩy cửa phòng ngủ ra, Úc Sương nghe thấy một vài âm thanh kỳ lạ. Cậu đi vào trong, đầu tiên nhìn thấy một chàng trai xa lạ đang trần chuồng ngồi quỳ dưới đất, trong miệng còn ngậm hai ngón tay, gương mặt ửng đỏ. Chủ nhân của hai ngón tay kia thì đang tựa vào đầu giường hút thuốc, áo choàng tắm mở banh ra, giữa hai chân còn có một nam sinh khác.

Âm thanh mập mờ và mùi hương lan tỏa khắp không khí, Úc Sương sững sờ tại chỗ, mãi một lúc mới nhận ra bọn họ đang làm cái gì.

Khi đó Úc Sương không có bất kỳ kinh nghiệm tình dục gì cả, ngay cả phim người lớn cậu cũng chưa xem qua, tất cả đều là về sau Đàm Luật Minh chậm rãi dạy cho cậu. Cho nên lần đầu tiên đối diện với cơ thể không che đậy của Đàm Luật Minh, nhìn thấy hắn làm chuyện thế này với người khác, phản ứng của Úc Sương chỉ có sợ hãi.

Hộp đồ ăn rơi lạch cạch xuống đất, Úc Sương chạy trối chết, hoàn toàn không để ý Đàm Luật Minh ở phía sau đang gọi tên cậu.

Tối đó Úc Sương sốt cao, tỉnh lại thấy Đàm Luật Minh đang canh giữ ở bên giường, ăn mặc ngay ngắn, giống như chiều nay chưa từng xảy ra chuyện gì vậy. Thấy cậu mở mắt, hai hàng lông mày đang nhíu chặt của Đàm Luật Minh cuối cùng cũng hơi hơi giãn ra, cúi người hỏi cậu thấy khỏe hơn chưa. Úc Sương lắc đầu không nói lời nào, rúc đầu vào trong lòng Đàm Luật Minh âm thầm khóc, khóc thật lâu mới nhỏ giọng nói: "Em sợ."

"Sợ chú sao?" Đàm Luật Minh dịu dàng hỏi.

Úc Sương lắc đầu: "Không… Sợ hãi như vậy, có người khác…"

Đàm Luật Minh im lặng trong chốc lát, cúi đầu hôn lên trán Úc Sương: "Đừng sợ. Sẽ không như vậy nữa."

Trong thời gian hai năm sau đó, Đàm Luật Minh không chạm vào người khác như đã hứa với cậu, cũng không cho người khác chạm vào Úc Sương.

Kí ức xa xôi dần dần trở nên mơ hồ, lấy lại tinh thần, trong nhà vệ sinh có một mình Úc Sương.

Úc Sương rửa mặt, cúi đầu đứng trước bồn rửa tay, qua thật lâu vẻ mặt vẫn có hơi mờ mịt.

"Này."

Trong nhà vệ sinh im lặng bỗng vang lên một âm thanh, Úc Sương ngẩng đầu, nhìn thấy một người từ trong gương, hình như là cậu trai tên Mạnh Tử Hàm kia.

Úc Sương có hơi váng đầu, ngạc nhiên một lúc, sau đó mới chậm chạp quay đầu lại, đối diện với ánh mắt trừng trừng của Mạnh Tử Hàm.

Giọng điệu của Mạnh Tử Hàm rất không khách khí, nhìn chằm chằm Úc Sương, hỏi: "Sao cậu quen được Chu Mộ Dư?"

Úc Sương chưa kịp phản ứng, nháy nháy, trả lời một cách máy móc: "Ngẫu nhiên quen thôi."

"Hừ." Mạnh Tử Hàm cười lạnh:"Giả bộ với tôi làm gì, đừng cho là tôi không biết."

"Cái gì…?"

"Tôi chưa từng gặp cậu ở Lam Cung, cậu là người mới tới à?"

"Không phải…"

"Tôi cảnh cáo cậu, tôi thấy nhiều người giống như cậu rồi, đừng tưởng rằng mình có cái gì không giống những người khác. Chu Mộ Dư tìm cậu chỉ là vì muốn nếm thức ăn tươi, chờ anh ấy thấy hết mới mẻ rồi thì rất nhanh cậu sẽ bị vứt bỏ thôi."

Mạnh Tử Hàm tự nói xong, giống như đặc biệt đến đây chỉ là để dạy dỗ Úc Sương. Úc Sương nhìn cậu ta, cúi đầu "ồ" một tiếng.

Ánh đèn trên đỉnh đầu sáng chói, chiếu xuống gò má trắng nõn phiếm hồng của Úc Sương. Mạnh Tử Hàm đánh giá trong chốc lát, lại hừ một tiếng: "Tửu lượng kém như vậy, muốn cậu có ích lợi gì chứ?"

Tửu lượng Úc Sương đúng là không tốt, lúc trước Đàm Luật Minh không cần cậu đi ra ngoài tiếp rượu cùng hắn, hiện tại Chu Mộ Dư cũng không cần. Cậu nhìn Mạnh Tử Hàm, không hiểu vì sao nói cậu vô dụng.

Rõ ràng có rất nhiều khác tác dụng mà… Úc Sương thất thần nghĩ.

Thấy Úc Sương không cãi lại cũng không tức giận, Mạnh Tử Hàm có chút tức tối, đi lên trước dùng sức đẩy: "Câm à?"

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!