Chương 35: (Vô Đề)

Trước khi Chu Mộ Dư ra khỏi cửa lớn nhà họ Chu, tin tức gã kết hôn cũng đã truyền đi khắp ngóc ngách ở Ninh Thành.

Úc Sương là người cuối cùng biết bản thân sắp kết hôn.

Bởi vì người duy nhất bên cạnh Chu Mộ Dư mà cậu có thể tiếp xúc là Chu Thư Dập đang bị Chu Mộ Dư giam lỏng.

Từ việc lần trước, Chu Mộ Dư bị Chu Thư Dập làm cho tức giận. Vốn dĩ gã có thể giải quyết Tưởng Văn Kha mà không ảnh hưởng đến Úc Sương, kết quả bởi vì Chu Thư Dập nhúng tay vào khiến cho Úc Sương nghe được những lời kia ở nhà họ Chu, bị bệnh không nói, suýt chút nữa còn muốn bỏ nhà trốn đi.

Sau khi dỗ dành Úc Sương xong, chuyện đầu tiên Chu Mộ Dư làm chính là tìm Chu Thư Dập tính sổ.

Thế là Úc Sương mất đi người bạn và người thầy duy nhất, còn mất đi một chú chó đáng yêu như Đệ Đệ, mỗi ngày chỉ có thể mở mắt nhắm mắt nhìn thấy một mình Chu Mộ Dư.

Hiện tại lại nghe Chu Mộ Dư nói cuối tuần tổ chức hôn lễ, tất cả hoang mang trong thời gian này xếp lại cùng nhau, cậu nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt. Hôn, hôn lễ?

Ừm.

Chu Mộ Dư nhẹ nhàng như không có gì nói:

"Không cần lo lắng, đến lúc đó em chỉ cần đi theo tôi là được."

"Nhưng mà, hai người đàn ông không thể kết hôn với nhau, thân phận của em cũng…"

Úc Sương vẫn nhớ rõ tối hôm đó cậu đã nói gì với Chu Mộ Dư. Cậu nói cậu không thể kết hôn, cũng không thể sinh con, cho nên mới sợ bị Chu Mộ Dư vứt bỏ.

Vậy sao hiện tại lại thành ra thế này?

"Thân phận của em làm sao?" Chu Mộ Dư có vẻ hơi không hài lòng:

"Em trong sạch không bị vấy bẩn, thân phận của em có vấn đề ở đâu?"

Em…

Úc Sương không có cách nào nói thẳng ra mấy câu như

"em bị người ta bao nuôi, hay em chỉ là trẻ mồ côi", chỉ có thể lo lắng nắm chặt ngón tay.

Từ trước đến giờ cậu từng nghĩ tới muốn kết hôn với Chu Mộ Dư, huống chi cậu mới hai mươi tuổi, bạn cùng lứa tuổi còn đang đi học, sao cậu có thể kết hôn được chứ…

Chu Mộ Dư nhìn ra được sự do dự và nỗi lo lắng của Úc Sương, gã ngồi xổm nửa người xuống, giọng điệu cũng dịu đi nhiều:

"Chúng ta không lấy giấy kết hôn, chỉ là tổ chức hôn lễ thôi. Em cũng biết quan hệ của tôi với người nhà thế nào mà, nếu không làm như vậy thì sau này mẹ tôi sẽ lại đưa một người phụ nữ khác lên giường của tôi nữa mất."

Là như vậy sao… Úc Sương biết mối quan hệ không hòa thuận của Chu Mộ Dư với bà Chu, nhưng không ngờ đã tới mức như vậy, vì muốn chọc tức bà cụ mà cưới một người con trai về nhà.

Úc Sương vẫn đang cảm thấy không ổn, kết hôn là chuyện lớn, nhưng Chu Mộ Dư lại nói giống như nhà nào cũng vậy.

"Không thể, em chưa chuẩn bị sẵn sàng…"

"Tôi đã phát thiệp mời đi hết rồi, đến lúc đó em không đến tôi giải thích với bạn bè người thân thế nào?"

Chiêu làm trước nói sau này của Chu Mộ Dư không chỉ có đánh cho mẹ Chu trở tay không kịp mà cũng làm cho Úc Sương tiến thoái lưỡng nan.

Úc Sương cảm thấy căng thẳng, nếu cậu không đồng ý, sẽ làm Chu Mộ Dư tức giận, với mối quan hệ chưa thực sự rõ ràng của cậu với Chu Mộ Dư hiện tại, chắc chắn cuộc sống sau này sẽ không mấy dễ chịu, nhưng nếu cậu đồng ý, đồng ý… Hình như nếu đồng ý thì cậu không phải chịu tổn thất gì cả.

Bọn họ không thể đăng ký kết hôn ở trong nước, cho nên kết hôn cũng chỉ là một cách nói, cậu cũng không có tiền tài gì để Chu Mộ Dư tính toán, hơn nữa nếu có thứ mà Chu Mộ Dư có thể lấy được thứ trên người cậu thì không kết hôn cũng vẫn lấy được.

Trong lòng Úc Sương nghĩ cái gì, Chu Mộ Dư cũng đã đoán được gần hết. Gã đóng xong vai phản diện lại trở lại vẻ mặt dịu dàng nói:

"Tôi đã tìm luật sư để soạn thỏa thuận xong rồi, tài sản vợ chồng cùng sở hữu, tôi kiếm được bao nhiêu thì sẽ chia cho em một nửa, như vậy em đã yên tâm chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!