Chương 3: (Vô Đề)

Gặp tôi ngoài đầu ngõ, Chửng anh nháy nháy mắt:

- Hôm qua mày đi chơi với con nhỏ nào vậy?

Tôi ngớ người:

- Con nhỏ nào đâu?

Chửng anh cười hề hề:

- Con nhỏ ngoài suối đó!

Tôi cau mặt:

- Ðó không phải là con nhỏ. Ðó là chị Ngà, bạn của dì Miên tao.

Chửng anh trố mắt:

- Bạn của dì mày?

- Ừ.

- Nó ở đâu đến đây vậy?

- Mày đừng gọi bằng nó!

- Tôi sửa lưng Chửng anh

- Chị Ngà là bạn của dì tao, mày phải kêu bằng chị!

Chửng em đứng bên cạnh vọt miệng:

- Chị cái mốc xì! Tao cứ kêu bằng nó!

Giọng điệu xấc xược của Chửng em khiến tôi cáu tiết. Tôi mím môi:

- Nếu vậy, tao không thèm nói chuyện với mày nữa.

- Tao cũng cóc thèm nói chuyện với mày!

- Mặt Chửng em câng câng.

Chửng em dễ ghét bao nhiêu thì Chửng anh dễ thương bấy nhiêu. Thấy tôi nổi khùng, nó xuống nước liền:

- Chỉ ở thành phố về hả?

Sự thay đổi cách xưng hô của Chửng anh khiến tôi mát lòng mát dạ quá chừng. Tôi vui vẻ:

- Ừ, chỉ ở thành phố về.

Chửng anh xuýt xoa:

- Hèn gì nước da chỉ trắng tinh! Chả bù với con gái làng mình!

Nghe Chửng anh khen chị Ngà, tôi hào hứng bốc phét:

- Chỉ là hoa khôi thành phố đó!

- Hoa khôi là sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!