Chương 16: (Vô Đề)

Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ bóng mịn như nước vừa được đi spa tươi cười: "Chị, em mua bánh ngọt cho chị này."

Lý Yên không đành lòng nhìn Tô Tiêu Vũ đưa bánh ngọt cho mình.

Cô phải nói với Tiểu Vũ thế nào đây... Em thân yêu à, em sắp bị quăng đến công trường làm công nhân đấy.

Giải trí thư giãn cộng thêm shopping quả nhiên là việc con gái yêu nhất, từ sau khi phá sản, đã thật lâu cô chưa được thả lỏng như vậy.

Lý Yên ăn một miếng bánh mousse, hết sức cẩn thận hỏi: "Tiểu Vũ, Tô phó tổng... có gây khó dễ cho em không?"

Tô Tiêu Vũ lắc đầu, lập tức trả lời: "Không có đâu, chị, cô ấy rất tốt."

Lý Yên dùng sức chớp chớp mắt, bạn nhỏ này, xin giữ tự trọng, bà chủ lạnh lùng của chúng rất có khả năng đang đứng cạnh cửa nghe em nói chuyện.

Trong phòng tổng giám đốc.

Nguyễn Ức nghiêng tai, cau mày cong nửa mông, biến thành một hình chữ S dán lên cửa.

Tô Tiêu Vũ đã sớm coi Lý Yên như chị lớn tri tâm, cô xinh đẹp nói: " Kỳ thật chị Tô rất tốt bụng, có hơi ngọt ngọt ngốc ngốc."

Trong khoảng thời gian này, cô đi theo Nguyễn tổng gặp qua không ít giám đốc này chủ tịch kia, trên cơ bản người ta đều có cái loại khí tràng không thể trêu vào, hoặc ít nhiều sẽ khiến người khác thấy xa cách.

Nhưng Tô Anh lại không như vậy, Tô Tiêu Vũ cảm thấy ở bên cô ấy cũng giống như ở bên bạn thân đại học nói chuyện phiếm thả lỏng các thứ.

Tính cách của cô như lửa nóng, thích gì không thích gì liền nói thẳng, không có nhiều cố kỵ, hợp với tính tình Tiểu Vũ.

Lý Yên nuốt nước bọt: "Tôi nghe nói cô ấy muốn kéo em sang công ty mình?"

"Ha ha, chị, tin tức của chị tốt thật." Tô Tiêu Vũ nhìn đồng hồ, cô sắp tan làm: "Chị nói Giải trí Quả chuối ấy hả."

*Quả chuối = Hương Tiêu. Để từ thuần Việt cho buồn cười vậy.

Lý Yên trầm mặc một lát, sửa lại: "... Giải trí Quả táo."

Tô Tiêu Vũ lắc đầu, bắt đầu thu thập vật dụng trên bàn: "Làm sao em đi dễ như vậy được, Nguyễn tổng có ân với em mà."

Lý Yên thở phào nhẹ nhõm, đứa bé này vẫn còn có thể cứu chữa.

Tô Tiêu Vũ: "Đi cũng phải chờ trả ơn xong đã."

Lý Yên:...

Không thể cứu nổi.

Thấy Tô Tiêu Vũ cầm túi xách muốn đi, Lý Yên khụ một tiếng, thật cẩn thận nói: "Tiểu Vũ, tôi có một tin tốt và một tin không tốt muốn nói cho em."

Tô Tiêu Vũ mắt chớp chớp nhìn cô.

Lý Yên run run trong lòng.

Trách không được.

Ánh mắt Tiểu Vũ quá đơn thuần sạch sẽ, thời điểm cô ấy nhìn người khác... thật là muốn giết sống cả già trẻ nam nữ.

Tâm Lý Yên hung hăng: "Tin tốt là phòng làm việc của Nguyễn tổng nhận em làm đầu bếp, hôm sau liền có thể bắt đầu."

"Oa!"

Tô Tiêu Vũ muốn vỗ tay hoan hô, Lý Yên lại nghẹn ngào nói ra tin thứ hai: "Em bị Nguyễn tổng điều chuyển đến công trường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!