Chương 6: Đến Phủ Quốc Sư Điều Tra Án Tình

Thái tử và thái tử phi xuất cung đến thăm phủ quốc sư, nghe như một chuyện vô cùng vinh hạnh nhưng kỳ lạ là phủ quốc sư không hề có động tĩnh gì chuẩn bị.

Không treo đèn lồng, không trải thảm đỏ, không làm gì cả, vẫn yên tĩnh trầm mặc như mọi ngày.

Khi xa giá dừng trước cổng phủ, Trình Sở Y toan xuống nhưng bị Khương Mặc Hiên kéo ngược tay áo ra sau giành xuống trước.

Trình Sở Y nhăn mặt nghĩ thầm: "Trẻ con đến thế là cùng."

Tư Đồ quản gia dẫn theo một đám người hầu bước ra tiếp đón Trình Sở Y và Khương Mặc Hiên, sau đó dẫn bọn họ vào đại sảnh dùng trà.

Khương Mặc Hiên nhìn quanh không thấy Hi Hoài nên hỏi: "Quốc sư đâu rồi?"

Tư Đồ quản gia kính cẩn nói: "Bẩm thái tử điện hạ, quốc sư bận việc đã ra ngoài, một canh giờ nữa mới hồi phủ."

Khương Mặc Hiên đang gạt nắp trà cũng phải đóng lại cái cạch vì tức giận: "Ngươi đùa với bản thái tử sao? Bắt bản thái tử phải ở đây chờ y?"

Trình Sở Y chen ngang đỡ lời cho Tư Đồ quản gia: "Nghĩa phụ của ta chính là luôn bận rộn như vậy vì nước vì dân.

Thái tử đức độ khoan hồng xin hãy bỏ qua."

Khương Mặc Hiên hậm hực: "Bản thái tử sớm đã cho người thông báo với y từ hôm qua.

Liệu có chuyện gì còn quan trọng hơn chuyện tiếp đón bản thái tử?"

Tư Đồ quản gia nói: "Xin thái tử thứ lỗi.

Việc trùng tu miếu thờ Ma Tổ ngoài kinh thành là do hoàng thượng đích thân hạ chỉ quốc sư trông coi.

Đêm qua miếu thờ xảy ra hỏa hoạn bất ngờ, chuyện rất hệ trọng, quốc sư không thể không đi."

"Bản thái tử lại không nghĩ vậy.

Y cứ phải đợi đúng lúc bản thái tử đến thì mới đi, rõ ràng là cố tình bắt bản thái tử chờ đợi để ra oai."

Trình Sở Y xua tay cho Tư Đồ quản gia và người hầu lui đi rồi mới nhìn Khương Mặc Hiên nói: "Lần này ngươi đến không phải để gây chuyện đâu.

Ngươi mang danh là thái tử, đưa thái tử phi mới cưới là ta về thăm nhà cho tròn hiếu đạo, đừng có mở miệng câu nào câu nấy cũng hạch tội đủ điều."

Khương Mặc Hiên ghét bỏ gom chung nói: "Ngươi với nghĩa phụ ngươi đúng là cá mè một lứa, cha nào con nấy."

"Đa tạ thái tử quá khen."

Trình Sở Y đứng lên toan đi.

Khương Mặc Hiên sợ bị bỏ lại một mình vội vàng hỏi: "Ngươi muốn đi đâu?"

"Nghĩa phụ không ở đây, ta đi thăm Băng Linh một chút rồi quay lại.

Phủ quốc sư không có ma, thái tử không cần sợ."

Khương Mặc Hiên bất mãn đứng theo: "Nhưng ta không quen thuộc nơi này."

"Vậy đi theo ta."

Trình Sở Y dẫn đường cho Khương Mặc Hiên đi ra mấy dãy hành lang, trên đường nếu lỡ gặp phải người hầu đang làm việc chung quanh thì đều miễn lễ cho họ tạm thời lui xuống.

Khương Mặc Hiên bị Trình Sở Y kéo đi lòng vòng đến chóng cả mặt, hốt nhiên nhận ra phủ quốc sư này đúng là lớn hơn tưởng tượng của y rất nhiều.

Ra đến một khoảng sân rộng, Trình Sở Y mới dừng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!